HUYỀN TRUNG MỊ - Trang 568

Nghe thế cả đám La Sát đều ngẩn ra, “Mày nói ả ta trốn từ thủy ngục

ra?”

“Chứ còn gì nữa, ở đây ngay đến thỏ cũng không có, từ đâu ra…”

Giọng ả nhỏ dần, đưa một con mắt lúng túng nhìn bầy quỷ, “Một người
sống hả.”

Kết quả ả liền bị năm sáu chục con La Sát thay nhau phỉ nhổ một trận,

xong xuôi vợ chồng La Sát đã ướt nhẹp như vừa bị vớt lên từ trong hồ
nước.

Con dẫn đầu mặt xanh nanh vàng cúi mình nhìn bọn chúng, “Chẳng lẽ

hai đứa bọn bây không tham gia cuộc họp lần trước à? Đại vương nói rồi,
người trong thủy ngục có chạy loạn thế nào cũng không được phép săn thịt.
Mày nuôi gà thì cũng phải cắm một vòng hàng rào tre cho chúng hóng gió
dạo chơi chứ, bọn bây thèm ăn đến mức nào hả, đã mấy trăm năm chưa
được ăn thịt người à?”

Giọng điệu của con dẫn đầu vừa chua vừa thúi, nước miếng văng ào ạt

đầy đầu hai vợ chồng nọ. Vẻ mặt của nữ La Sát như đưa đám, “Nhưng tao
nghe là chỉ cần từ thủy ngục ra thì có thể ăn mà, chẳng nhẽ ta nghe nhầm?”
Ả quay đầu hỏi nam La Sát, “Mày có nghe thấy không?”

Nam La Sát che miệng, tỏ vẻ không muốn nói.

Sau đó bầy quỷ bắt đầu bàn về vấn đề này, xem rốt cuộc là đứa nào

nghe nhầm. Nói gì thì nói, cần phải lĩnh hội toàn diện ý chỉ của cấp trên thì
mới có thể sống tiếp được. Con La Sát dẫn đầu để bầy quỷ xếp thành hai
hàng chỉnh tề, bắt đầu hỏi từng con một.

Bọn chúng lề mề làm Vô Phương đang dán vào vách đá không chịu

nổi nữa. Trên đồng cỏ không có chỗ nấp, nên chỉ có cách dùng thuật che
mắt hòa cơ thể vào nham thạch. Minh Huyền ở đối diện vì để bảo vệ nàng
mà bao lấy nàng kín mít, nàng vẫn không quan tâm mấy, vì dẫu sao y cũng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.