HUYỀN TRUNG MỊ - Trang 618

nàng về núi Nhĩ Thị thì tốt rồi, bây giờ chúng ta đã thành hôn, nếu hành
động nhanh thì không chừng có cả con luôn rồi.”

Chàng đúng là có sự tự tin khác thường đối với khả năng sinh sản của

mình. Lần nào cũng vậy, mới trò chuyện một chốc là chàng liền bắt đầu
không đứng đắn, nên lời chàng nói chỉ có thể nghe một nửa thôi. Vô
Phương dần bình tĩnh lại, lau nước mắt nói: “Hôm đó chàng đuổi ta về núi
Nhĩ Thị có phải là vì biết được tin ý sinh thân giáng thế không? Kỳ lân phải
nhập thế hộ chủ, cho nên chàng mới đặt Tàng Thần tiễn trước đại điện để
chờ đế vương triệu bất cứ lúc nào, đúng không?”

Lệnh chủ đáp quanh co: “Nàng biết cả rồi sao? Là Minh Huyền nói

với nàng ư? Thật ra ta không có ý định giấu nàng, nhưng thân phận này chả
vẻ vang gì cho lắm, ta cũng không tiện nói ra.”

Là kỳ lân thì có gì mà không vinh dự chứ, một trong tứ đại thần thú

thượng cổ, địa vị thậm chí còn cao hơn cả rồng. Thân mang sứ mệnh, có
thần thú nào không có sứ mệnh sao? Long phượng không có ư? Hay là
Bạch Trạch* không có? Thậm chí Cộng Công** làm gãy cột trời, phương
Bắc sụp đổ còn phải nhờ Huyền Quy chống đỡ nữa đấy. Đã là thần thú thì
chẳng con nào ăn không ngồi rồi hết.

(*Bạch Trạch là một loài linh vật trong thần thoại Trung Hoa và Á

Đông. Tên ‘Bạch Trạch’ mang nghĩa là “đầm lầy trắng”.)

(**Trong thần thoại có ghi rằng thủy thần Cộng Công làm gãy cột

chống trời, trời bị vỡ một mảng lớn làm ngập nước xuống nhân gian và
điển tích bà Nữ Oa đội đá vá trời xuất xứ từ đây.)

“Vì chuyện này mà chàng tự ti à?” Nàng thở dài, “Nên ta mới nói đầu

óc chàng có vấn đề mà.”

Lệnh chủ chớp mắt nhìn hôn thê, gương mặt xinh đẹp sáng lên dưới

ánh mặt trời mới mọc, “Bọn chúng đâu có con nào bị người ta cưỡi, chỉ có

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.