HUYỀN TRUNG MỊ - Trang 693

đập nát bồ đề tâm của ông ta, và chuyện này chỉ ta mới có thể giúp được
ngươi.”

(*Bát hàn địa ngục là tám cảnh địa ngục lạnh trong Theo Trí Độ Luận)

(**Ni Thích bộ đà là một trong tám địa ngục nói trên, còn được gọi là

bể ốc, vì lạnh quá nên mụt ốc trên người tội nhân bể ra nứt hết da thịt toàn
thân vô cùng đau đớn.)

La Sát Vương ở trong vòng kim cương im lặng rất lâu, có lẽ còn đang

thổn thức vì cảnh ngộ của mình hai vạn năm trước. Điểm khác nhau lớn
nhất giữa quỷ thần và người đó chính là linh hồn của quỷ thần có thể chia
tách hình thành một cá thể riêng biệt. Nhân loại thì không như thế, yêu hận
giận mê đều tập trung cả vào một thể, sau khi chết hồn sẽ xuống hoàng
tuyền, xác quay về bụi đất, cảm xúc có dữ dội đến đâu cũng tan biến không
còn gì.

“Thượng sư, ngươi thật sự chỉ là một Bồ Tát cấp thấp thôi sao?” La

Sát vương nịnh nọt hỏi: “Thật ra ta luôn hết sức tò mò, chúng ta trước giờ
không quen không biết, làm sao ngươi biết được ta rơi vào bát hàn địa ngục
thế?”

Minh Huyền tỏ vẻ mất kiên nhẫn, “Đại danh của La Sát thiên như sấm

bên tai, chỉ cần hỏi thăm là biết được tình hình của ngươi.”

“Nhưng một ý sinh thân, còn là đế vương do trời định, sao lại cam

nguyện nhập bọn với ta vậy?” Hôm nay La Sát vương đọc được một cuốn
từ thoại nhân gian, đầu óc được mở mang trở nên rất linh hoạt, y xâu chuỗi
mọi chuyện lại rồi suy ra kết luận, “Chẳng lẽ chúng ta có mục tiêu giống
nhau, ngươi cũng muốt đoạt lấy bản thể của mình, trở lại làm Bồ Tát ở trên
kia? Dẫu sao xác người cũng chỉ thọ được một trăm năm. Đợi đến khi
ngươi băng hà, hồn phách không còn chỗ nương tự, sau ba tháng sẽ tự
nhiên biến mất, kết cuộc còn thảm hơn cả ta…”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.