HUYẾT CHIẾN BẠCH ĐẰNG - Trang 128

mình biết chớ có tin vào lời đường mật của chúng nó mà mất nước, mất
nhà.

Với vẻ thân mật Trương Hán Siêu nói:

- Ta hỏi thật các quý hữu, cữ này thì dân làng ta đang làm gì?

Các bạn cười ồ lên và gần như họ cùng nói:

- Ai việc nào cứ việc đó mà làm, như bọn đệ hàng ngày đi cày, đi

cuốc, đi ra bãi bồi khai hoang vỡ hóa, ai lên rừng đốn củi, hái nấm, đào cây
thuốc cứ đi, ai tập tành cứ tập, ai gánh gạo đổ kho lương cứ gánh, còn bọn
đệ đi viết các bảng chữ này để treo nơi nào giặc qua lại thì cứ viết. Hoặc vụ
chiêm vừa qua dân hương ấp gặt xong, chân năm tay mười lo liệu cho việc
cày cấy vụ mùa ngay. Dạ chúng tôi sắp cấy vụ mùa, còn vụ chiêm vừa rồi
lại bội thu. Đã bội thu còn được tha tô, thuế, bởi vậy dân tôi no đủ ca hát cả
ngày. Ban ngày đi làm đồng vừa làm vừa hát, tối về lại tụ họp chia bè hát
đến khuya. Dạ, chiến tranh thì chẳng có ai thích cả, nhưng sợ thì chẳng sợ
đâu. Nếu giặc Bắc lại sang thì ta lại đánh giặc Bắc lo gì. Nói xong các
chàng trai đều cười hồn hậu.

Phạm Ngũ Lão tủm tỉm cười hỏi:

- Xin các quý hữu đại xá tính tò mò của tôi, nhưng dám hỏi trong các

quý hữu ở đây vị nào vẽ bức tranh con gà mái tự treo cổ: “Thà chết chứ
không đẻ trứng cho quân Mông Cổ”, và vì sao quý hữu nảy ra ý nghĩ vẽ bức
tranh đó?

Cả ba người đều cười, riêng người tóc xoăn có vẻ nghịch ngợm mặt

hơi ửng đỏ. Hai bạn đổ dồn nhìn về phía người tóc xoăn nói:

- Anh này! Anh này có tài vẽ mà hóm lắm đấy ạ.

- Vậy chớ sao quý hữu lại nảy ra cái ý vẽ bức tranh con gà?

Chàng tóc xoăn ngượng ngập mở lời:

- Thưa các đại tôn huynh, chẳng là lũ đệ ngồi tán dóc về cái bọn giặc

Mông Cổ, giặc Tàu nó vơ vét của dân mình thật là thậm tệ, cái gì không ăn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.