HUYẾT CHIẾN BẠCH ĐẰNG - Trang 183

chứ không phải nước Nguyên đúng không?

- Đúng ạ! - Chúng đồng thanh đáp lời.

- Vậy chớ nước Đại Việt ta với nước Trung Hoa các ngươi có thù oán

gì với nhau không?

- Bẩm không ạ.

- Ta biết nước các ngươi đang bị người Mông Cổ thống trị. Các ngươi

bị ép phải đi đánh nhau.

- Bẩm đại quan đúng thế ạ. Đại quan đèn trời soi xét chúng con bị ép

buộc phải xuống thuyền.

- Các ngươi có thấy người Mông Cổ phân biệt đối xử, họ khinh miệt

các ngươi, thường đẩy các ngươi vào chỗ hiểm nguy, các ngươi là vật lót
đường, thế mạng.

- Bẩm thượng quan dạy rất đúng, thân phận chúng con bị rẻ rúng,

nhục lắm ạ. Xin thượng quan thương tình tha cho chúng con về.

- Đã biết nhục, bị bức bách đi vào chỗ chết, lại biết Đại Việt với

Trung Hoa vốn không có thù oán gì. Vậy sao khi vào nước ta các ngươi
cũng hung hăng tàn bạo không kém quân Mông Cổ?

- Bẩm đại quan, chúng con vừa đi tới đây đã bị bắt, chúng con đã kịp

lên bờ đâu mà bảo chúng con gây tội ác.

Trần Nhật Duật nghiêm dạy:

- Đúng là các ngươi vừa tới đây đã bị bắt. Nhưng ta biết cuộc chiến

năm Ất Dậu mới đây lũ quân người Hán các ngươi đã gây nhiều tội ác cho
dân ta không kém quân Mông Cổ. Vơ vét của cải, xăm xoi mọi góc xó tìm
kiếm báu vật, đồ đạc, đốt nhà, giết người, hãm hiếp đàn bà con gái, không
một tội ác nào các ngươi không làm. Các ngươi có thể cãi các ngươi mới bị
bắt vào lính, các ngươi vừa tới đây. Nhưng ta dám chắc trong số các ngươi
đây, ít nhất cũng có dăm bảy đứa đã theo quân Mông Cổ vào cướp nước ta
trong cuộc chiến năm Ất Dậu vừa rồi. Nước ta độ lượng, biết các ngươi có
tội nhưng không tra khảo đánh đập, không giết, để các ngươi tự vấn lương

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.