HUYẾT CHIẾN BẠCH ĐẰNG - Trang 194

đó nữa phải tới hơn nghìn tên. Việc này không thể không ảnh hưởng đến
tinh thần binh sĩ giặc.

Trần Nhật Duật không chỉ triệu mấy vị phó đô tướng mà ông cho triệu

tất cả đô tướng các cấp, một phần cho họ thông hiểu chức phận của từng
công việc, phần khác cho họ hình dung đầy đủ chiến trận sẽ diễn ra trên một
địa bàn rộng lớn như thế nào và cả sự ác liệt nữa để cho họ trở về khích lệ
ba quân.

Treo tấm bản đồ lên vách trại, nhìn khắp lượt chư tướng, Trần Nhật

Duật nói:

- Bữa nay không bàn nữa, vì ta với các ông đã bàn kỹ rồi. Địa hình

các ông cũng thuộc nằm lòng rồi, cho nên ta chỉ nhắc lại phận sự các ông
phải đánh cho thật linh hoạt. Đây là một đại trận, không còn yếu tố quá bất
ngờ với giặc nữa. Giặc vừa có quân kỵ, quân bộ và quân thủy, ta lừa giặc
vào ngã ba sông hãy đánh, khi ấy quân bộ và quân kỵ của giặc không còn
liên kết được với nhau nữa sẽ thuận cho ta hơn. Các ông nhớ răn các đô
tướng dưới quyền, chớ có ham đuổi giặc sát bờ, quân kỵ Mông Cổ có thuật
quăng thòng lọng bắt người rất giỏi, phải răn cả binh sĩ nữa, chớ ham chiến
mà phải hối đấy.

Ngừng một lát, Trần Nhật Duật lại gạn hỏi:

- Các ông còn điều gì cần nói hoặc cần hỏi nữa không.

Nguyễn Khoái xin nói:

- Thượng tướng cho biết khi quân ta rút thì rút về thẳng Thăng Long

hay về giữ sông Thiên Đức để chặn giặc tiến vào Thăng Long?

- Phải giữ sông Thiên Đức để che chắn cho Thăng Long và chờ soái

lệnh của Quốc công tiết chế. Và các ông phải nhớ kỹ, tuy đây là một trận
đánh lớn nhưng cũng chỉ là đánh ngăn bước tiến của giặc, đánh tiêu hao
giặc chứ chưa tiêu diệt hết được nó đâu. Giặc mới vào, sức nó đang cường,
phải tản mỏng nó ra rồi mới đánh tiêu diệt từng cụm nhỏ của nó, vừa chắc
thắng, vừa đỡ hao tổn máu xương sĩ tốt.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.