HUYẾT CHIẾN BẠCH ĐẰNG - Trang 237

Hai là giặc có muốn đánh ta cũng không biết ta ở đâu mà đánh.

Ba là ta đã lừa được giặc vì ta luôn tỏ ra yếu kém, luôn thua trận, nên

nuôi được lòng kiêu ngạo của giặc.

Bốn là ta đã phát lộ ra đoàn vận tải quân lương của giặc không còn

được bảo vệ vững chắc như khi nó mới xuất phát.

Năm là hơn mười vạn quân thủy của giặc đều bỏ xa đoàn thuyền

lương tới mấy ngày đường. Giả dụ bây giờ có xảy ra điều gì nguy cấp, giặc
hết khả năng ứng cứu cho nhau.

Ta có năm điều trên là bởi ta giấu được hình tích. Nay chỉ còn một

việc là phải tiêu diệt đoàn thuyền lương khổng lồ này của giặc. Có nhẽ chỉ
đêm nay hoặc sớm mai là chúng đi vào địa phận Tiên Yên, cách Cửa Vạn
nơi ta đang đóng đại bản doanh chừng hai chục dặm. Vậy ta hỏi kế các ông
làm thế nào có thể diệt gọn được chúng để Quốc công hãm đại quân của
Thoát-hoan vào thế bị tiêu diệt.

Các tướng có vẻ đăm chiêu suy nghĩ, Nhân Huệ vương liền giục:

- Thời gian không còn nhiều đâu, ta phác thử vài ý, các ông hãy cùng

ta suy ngẫm để tìm ra diệu kế.

Quanh khu vực ta đây có mấy cửa có luồng lạch sâu giặc có thể vào.

Một là cửa Tiên Yên, hai là Cửa Vạn, ba là Cửa Đối. Cửa Tiên Yên

vừa nhỏ vừa không có đường vào Bạch Đằng để ngược Vạn Kiếp, coi như
giặc không vào cửa này. Còn lại Cửa Vạn và Cửa Đối đều nằm trong khu
vực Vân Đồn. Từ đây giặc qua Bái Tử Long vào Hạ Long qua Cửa Lục mà
vào sông Bạch Đằng rồi ngược Vạn Kiếp. Vậy theo ý các ông ta nên mai
phục thế nào để dìm chết lũ quân lương này?

Tướng Nhân Đức hầu lên tiếng trước:

- Bẩm vương, đám thuyền lương của giặc theo phỏng đoán chúng có

khoảng từ năm ngàn đến non một vạn quân bảo vệ. Số quân ấy hẳn chúng
vừa tập trung vào các chiến thuyền đi trước đi sau vừa tản về các thuyền
lương để hộ vệ. Hiện thời giặc đang tự xem việc vào đất nước ta như đi vào

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.