HUYẾT CHIẾN BẠCH ĐẰNG - Trang 288

Thế là tiện đường sông, đại binh thuyền của Ô-mã-nhi căng buồm đi

thêm vài chục dặm nữa là cập bến rồi xua hàng vạn quân lên bờ. Chúng sục
sạo vào trong thôn ấp bắt dân dẫn đi, nói là qua viếng tổ đường nhà Trần và
khu lăng mộ.

Dân chúng vô tình dẫn giặc đi mà không lường được dã tâm của nó.

Giặc vào tới nhà thờ họ Trần, chúng thấy các đồ thờ đã di chuyển chỉ

còn lại mấy bát bình hương cổ kính và ít hoành phi câu đối.

Ô-mã-nhi không đọc hiểu được các chữ nghĩa kia nói gì, nhưng cái

màu vàng son chói lọi của các hoành phi câu đối đập vào mắt khiến y khó
chịu. Ô-mã-nhi rút phăng thanh kiếm đeo bên sườn, giương thẳng tay chém
chiếc câu đối treo áp vào cột. Kiếm sắc lại được kẻ vũ phu dùng hết sức nên
y chỉ chém một nhát là tấm gỗ dày tới cả đốt ngón tay đứt làm đôi và rơi
xuống sàn gạch nhẹ như một chiếc lá, còn lưỡi kiếm lại mắc vào thân cột
khiến Ô-mã-nhi phải dùng hết sức mới giật được thanh kiếm ra khỏi thân
cột. Ô-mã-nhi kinh ngạc không hiểu cây cột kia làm bằng một thứ đá hoặc
sắt thép gì mà rắn vậy. Y ra lệnh đốt căn điện thờ.

Phàn Tiếp vội ngăn lại:

- Tướng quân, không nên đốt, vả lại thứ gỗ này rắn như sắt, bền như

đá dẫu có đốt cũng không cháy. Để tôi phá các vật trong điện thờ, tổ tiên
nhà Trần sẽ mất thiêng. Nói xong y chỉ tay về phía mấy chiếc bình hương
bằng gốm men nâu đặt trên những chiếc kỷ thờ chạm trổ khá tinh xảo.

Phàn Tiếp nhặt chiếc vồ gõ chiêng rồi tự tay y đi đập vỡ từng chiếc

bình hương.

Ngước nhìn bức hoành phi sơn then với hai hàng chữ vàng chói:

Nam quốc sơn hà nam đế cư

Tiệt nhiên định phận tại thiên thư.

Tên Hán gian tay sai của người Mông Cổ này dường như không chịu

nổi, y sai lính hạ xuống cùng với tất cả câu đối trong ngôi đền rồi bắt chúng
phải đốt cho bằng hết.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.