HUYẾT CHIẾN BẠCH ĐẰNG - Trang 297

Đoàn chiến thuyền vẫn nghênh ngang đi trên mặt biển của ta như đi

trên ao nhà của nó. Bỗng một tiếng nổ đanh như tiếng sét, rồi từ bên sườn
mấy trái núi quanh đó cả trăm chiến thuyền của tướng Nguyễn Khoái xông
ra cắt ngang khúc đuôi của đoàn thuyền giặc, chặn lại khoảng trên dưới một
trăm chiếc.

Tiếp đó ở phía sau, tướng Nguyễn Chế Nghĩa cũng đưa quân phục với

cả trăm chiến thuyền hợp với quân của Nguyễn Khoái tạo thành một vòng
tròn quây lấy giặc mà đánh. Thuyền giặc thuận gió vẫn cứ chạy băng băng.
Những chiếc đi sau cùng thoát chết truyền được tin tức lên thuyền chỉ huy
của Ô-mã-nhi, Phàn Tiếp mãi tít trên đầu thì đoàn chiến thuyền đã đi quá xa
nơi đoạn đuôi bị quân Đại Việt cắt lại. Cái khó cho nguyên soái Ô-mã-nhi là
không thể lập tức quay mũi thuyền lấy hậu quân làm tiền quân cự địch
được, vả lại thuyền ngược gió, khi đưa quân trở lại thì mọi sự chẳng còn
cứu vãn được nữa. Ô-mã-nhi quyết định không quay lại cứu hậu quân, đó là
một quyết định đau lòng nhưng cũng là một quyết định sáng suốt của một
tên tướng dạn dày kinh nghiệm chiến trường. Vì rằng quân ta dùng lực
lượng đông áp đảo để siết giặc trong vòng vây khốc liệt và quân ta từ các vị
tướng đến người lính trơn đều nuôi chí diệt thù, trong khi đó quân giặc phần
lớn là người Hán, là lính đánh thuê, vả lại vừa chết hụt trong trận thủy chiến
ngày hôm trước, nên chúng chỉ đánh trả cốt tìm đường tháo chạy. Khi bị
quân ta siết chặt vòng vây, khí thế hừng hực, giáo gươm tua tủa, quân hét,
trống thúc vang ầm như mặt biển đang nổi sóng thì giặc co cụm lại rồi đầu
hàng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.