HUYẾT CHIẾN BẠCH ĐẰNG - Trang 311

XV

Từ khi Thoát-hoan kéo quân về đóng đông nghịt vùng Vạn Kiếp,

không đêm nào chúng không bị quân Đại Việt quấy rối. Quấy rối làm cho
giặc ăn không ngon, ngủ không yên. Quân ta chỉ quấy rối về đêm, ban ngày
lại rút ra xa. Giặc có đánh nống ra cũng chỉ dám đi độ non nửa ngày đường
rồi quay lại. Nhiều khi tới ba bốn ngày liền vẫn không có đụng độ gì với
quân ta. Nhưng bất chợt có ngày giặc đi tới quá trưa, đang định quay về đồn
trại thì bị quân ta quây đánh diệt gần hết. Vài ngày sau địch lại nống ra,
nhưng chỉ dám đi xa non chục dặm và với số quân đông tới cả vạn tên.
Những ngày như thế chúng lại chẳng vấp váp gì, càng làm cho lũ tướng
giặc tức đến phát điên. Chúng thường chửi tục: “Quân Giao Chỉ là một lũ
quân ma”.

Thấy tình thế khó có thể ở lâu được nữa, Thoát-hoan bèn triệu các

tướng về bàn thảo. Ta còn nhớ các gương mặt tướng lĩnh trước khi xuất
phát ở Ngạc Châu đều hớn hở vui tươi như đi trẩy hội, thế mà lúc này vào
chầu chủ tướng, tướng nào cũng mang bộ mặt nặng như chì và khó có thể
nhìn thấy một nụ cười hoặc nghe thấy một tiếng hỏi chào nhau vui vẻ.

Tề tựu đông đủ, Thoát-hoan hỏi:

- Các ông nói rõ tình trạng trong quân ta nghe.

Thấy chủ tướng có vẻ cau có, các tướng cảm thấy ngại nói ra sự thật,

họ nhìn nhau vẻ như đùn đẩy khiến Thoát-hoan cáu gắt:

- Cứ nói thẳng đi. Lương thực còn được bao nhiêu ngày nữa. Quân đã

phải ăn đói chưa. Có ốm đau nhiều không mà nhiều mả mới chôn người thế.
Nếu các ông cứ quanh co không chịu nói thật để trong quân xảy ra các việc
bất thường, ta sẽ trị tội nặng gấp đôi.

Áo-lỗ-xích nhìn các tướng với vẻ cảm thông và ông lên tiếng:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.