HUYẾT CHIẾN BẠCH ĐẰNG - Trang 315

Lần này cũng vậy, Thoát-hoan cho gọi Trần Ích Tắc vào trong trướng

để được nghe bàn. Thấy bọn tướng giặc thốt ra những lời chua chát, Trần
Ích Tắc đau lòng nhận thấy quân thiên triều sắp bị An Nam đánh bại đến
nơi. Và trong thẳm sâu tâm tưởng của kẻ phản bội Tổ quốc nhen lên một
điều gì tựa như là sự hối hận. Trần Ích Tắc vội xua đuổi cái thứ tình cảm
yếu mềm, chấp nhận thân phận tôi tớ, quyết giữ lòng trung với ngoại bang,
trọn đời thờ vua nước giặc, đồng tâm hiệp lực với giặc bán rẻ giống nòi để
được vinh thân phì gia, mặc cho trăm họ nguyền rủa khinh bỉ, sử xanh chê
trách.

Thoát-hoan thoáng nhìn thấy vẻ mặt Trần Ích Tắc đầy âu lo, song y

vẫn dửng dưng. Đoạn quay về phía các tướng, y tuyên một cái lệnh mọi
người đang chờ đợi:

- Chiều theo ý các ông, ta bằng lòng đưa quân về, chứ cái xứ man di

này dẫu có chiếm được cũng chẳng để làm gì. Bỗng nhiên y nổi nóng: - Ta
căm ghét vua tôi nó. Ta muốn giết hết dân nó. Nhưng trước khi về nước hãy
thiêu tất cả mọi thứ trong cái vùng Vạn Kiếp này ra tro, ra than.

Hai mắt Thoát-hoan đỏ ngầu như hai cục lửa, mặt đằng đằng sát khí.

Thoát-hoan trỏ vào Giải Chấn hạ lệnh:

- Ngươi đem quân đi đốt tất cả những gì có thể cháy trong vùng này.

Các tướng xúm vào can:

- Bẩm Trấn Nam vương, nếu ta đốt thành, có khác nào tự báo cho giặc

rằng ta sắp rút quân. Điều đó thật sự nguy hiểm.

- Nói rằng đem quân về nước, nhưng có phải ngày một ngày hai đã đi

khỏi được đâu. Nếu đốt, trước hết quân ta không có chỗ đồn trú.

Viên thần nỗ tổng quản Giả Nhược Ngu được Thoát-hoan yêu mến

luôn giữ ở bên mình cũng nói:

- Đành rằng quân nên về, không nên giữ. Nhưng muốn cho toàn vẹn

phải giữ cho kín nhẹm. Nếu ngày mai lui quân thì hôm nay vẫn phải làm cái
việc của một đội quân đang tính chuyện ăn ở lâu dài khiến giặc không thể
ngờ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.