HUYẾT CHIẾN BẠCH ĐẰNG - Trang 326

- Chẳng hay niên kỷ cụ là bao?

Cụ già vuốt râu cười móm mém nói giọng thều thào:

- Quý ơn quan ông có nhời hỏi thăm, nhờ ơn trời Phật lão đã qua tuần

lục thập được hai năm rồi. Chẳng hay quan ông đã hưởng được bao nhiêu
tuổi trời cho…

Hưng Đạo mỉm cười đáp:

- Đa tạ lão ông có nhời thăm hỏi, tôi còn kém lão ông ba tuổi ạ.

- Quý hóa! Quý hóa, năm mươi chín tuổi mà sức lực vẫn còn cường

tráng được thế này ư? Hiếm lắm! Hiếm lắm đấy. Phúc đức, phúc đức quá.
Chắc quan ông là tướng nhà trời. Cầu chúc cho quan ông cứ hễ ra quân là
thủ thắng.

Mọi người vừa ăn uống xong thì có người quẩy từ trong làng ra một

gánh nước vối. Vừa uống nước Hưng Đạo vừa hỏi dân làng về đời sống có
được no đủ, từ ngày giặc vào chúng đã lên bộ cướp bóc gì chưa.

Bà con đều nói:

- Ơn vua, sau cuộc chiến năm Ất Dậu tha liền tô thuế hai năm, dân

đang sắp hồi sức thì giặc lại ập đến. Tuy vậy nhà nhà vẫn có bát ăn, chưa
phải tắt bữa. Giặc có qua lại đây nhiều lần, nhưng chỉ ngoài mạn sông mạn
biển chứ chúng chưa tràn lên bờ.

Cụ già lên tiếng:

- Có mấy lần đánh nhau ở ngoài biển lớn lắm, trong này chỉ thấy ngọn

lửa và khói bốc lên thôi. Nghe nói đấy là quân của đức ông Trần Hưng Đạo
đốt thuyền giặc giữa biển, quân nó chết nhiều lắm. Vậy chớ quan ông có
biết việc này không?

- Có! Thưa cụ tôi có được biết các trận quân ta đánh giặc ngoài biển,

nhưng không được nhìn thấy ngọn lửa đốt thuyền giặc như các cụ. Vậy chớ
dân ta có chuẩn bị đánh giặc khi nó lên bờ không, - Hưng Đạo hỏi.

- Sao lại không ạ. - Dân làng tranh nhau trả lời. - Các đội hương binh

của chúng cháu đã ngày đêm túc trực từ mấy tháng nay rồi. Nếu quân giặc

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.