HUYẾT CHIẾN BẠCH ĐẰNG - Trang 330

khoảng cách từ mức thấp nhất đến mức cao nhất. Xong ông lại gọi Yết Kiêu
ra xem.

Trong khi thầy trò Hưng Đạo quan sát mực nước lên xuống ghi dấu

trên thân cây, thì bà lão hàng nước lại quan sát các hành vi của chính thầy
trò ông. Và trong đầu óc bà lão nảy ra biết bao câu hỏi về những người này.
Rõ ràng là họ đang kiếm tìm một cái gì đó. Hình như họ muốn tìm biết về
mức nước triều lên xuống. Đúng rồi, họ đang đo khoảng cách giữa hai ngấn
nước. Để làm gì vậy. Nhất định những người này không phải người của giặc
rồi. Cứ trông cái dáng ung dung quắc thước của ông cụ đủ biết ông là bậc
chính nhân.

Hưng Đạo phóng tầm mắt bao quát cả khu vực bãi sú đến tít tận bờ

sông Rừng và ra tới tận biển. Loáng đã thấy ông xăm xăm lội ra khoảng bãi
trống.

Thấy vậy lão bà vội bước ra khỏi quán gọi to:

- Cụ già ơi! Chớ lội ra đó, bãi thụt đấy!

Chừng như nghe rõ tiếng gọi, Hưng Đạo và Yết Kiêu đều quay lại tìm

nước khỏa chân rồi bước lên bờ. Lúc này Trương Hán Siêu và Nguyễn
Khoái từ ngoài bờ sông cũng đi về quán. Đoạn đường từ bờ sông về quán
khoảng dăm trăm bước chân, thường khi nước cường đò chở khách cứ theo
con lạch vào đậu sát mép sàn quán, khi nước cạn thì khách phải ra tận bờ
sông để xuống đò.

Đoạn này sông Rừng phình ra thật lớn, nhìn sang bên kia bờ sông

phải đuối tầm mắt. Khi sóng to, mưa lớn và cả khí trời mù sương nhà đò
phải gác chèo chứ không dám sang sông. Lỡ một chuyến đò Rừng, là lỡ cả
một ngày công việc.

Vì vậy dân gian đã đặt thành ca vè để răn mọi người phải thận trọng

khi qua đò Rừng:

Con ơi nhớ lấy lời cha

Mưa nguồn chớp giật chớ qua sông Rừng.

Khách vừa trở lại quán, lão bà đã đon đả:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.