HUYẾT CHIẾN BẠCH ĐẰNG - Trang 336

XVI

Thoát-hoan nằm trong trướng hổ với mấy chiếc gối xếp kê cao, mặt

quay vào tường, Bình rượu quý mở nắp với chiếc chén bạc còn đầy rượu
màu vàng óng đặt trên mặt kỷ.

Áo-lỗ-xích viên phó tướng bình chương chính sự vừa bước vào nội

trướng đã ngửi thấy mùi rượu thơm, hai cánh mũi y phập phồng. Bình
chương dặng hắng vẫn không thấy Thoát-hoan nhúc nhích, y bèn lên tiếng:

- Bẩm Trấn Nam vương!

Lúc này nghe mấy tiếng “Trấn Nam vương”, Thoát-hoan ghét cay

ghét đắng. Y thầm rủa: “Trấn cái mả cha chúng nó, ta đang ngồi trên đống
lửa đây”. Chẳng nhẽ lại cấm không cho các tướng gọi cái danh xưng này.
Cấm tức là ta mắc tội khi quân. Chính phụ vương ban cho ta chức đó trước
khi nam chinh. Và quả nhiên người có ý cho ta trị vì sau khi bình xong Giao
Chỉ.

- Bẩm Trấn Nam vương! - Áo-lỗ-xích lại nói to hơn.

- Áo-lỗ-xích đấy à. Thoát-hoan vừa hỏi vừa ngồi nhỏm dậy. - Kế lui

quân của ông đến đâu rồi? Ta nóng ruột quá. Ở lại thêm ngày nào là bất lợi
thêm ngày đó. Ta nói để ông biết, nếu quân đói trong ba ngày thì không có
cách nào giữ yên được đâu. Chúng nó sẽ làm loạn, sẽ ăn thịt nhau, rồi
chúng ăn thịt cả ta và ông đấy. Nhớ nhời ta dặn, tuyệt nhiên không được để
quân Mông Cổ phải ăn đói. Quân miền bắc nếu thiếu quá cũng có thể bắt
chúng phải ăn bớt bát, còn quân tân phụ cho ăn một bữa cũng được. Lũ này
theo ta biết thì ngay khi ở nhà chúng cũng thường phải ăn đói. Thì Giang
Nam năm nào chẳng có dân chết đói.

Thấy Thoát-hoan đã có vẻ bình thường, bình chương Áo-lỗ-xích liền

nói:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.