HUYẾT CHIẾN BẠCH ĐẰNG - Trang 391

Viên thân vương đại quý tộc Tích-lệ-cơ liền đứng dậy chào tướng

quốc rồi nói:

- Tôi theo quân tòng chinh chẳng may thất trận, được đối đãi tử tế, xin

có lời cám ơn. Mong các ông thu xếp để chúng tôi sớm trở về nước chầu
thiên tử.

Các tướng khác đều phụ họa theo ý của Tích-lệ-cơ.

Tướng quốc đáp lời:

- Tôi chấp thuận việc xin hồi hương của các ông, nhưng việc đó còn

phải chuẩn bị chứ không thể diễn ra ngày một ngày hai được. Vậy các ông
ráng chờ. Các việc khác cần bàn, tôi đã trao cho hai vị thân vương đây được
toàn quyền.

Nói xong tướng quốc bước ra khỏi nhà công quán.

Liền đó Chiêu Minh vương lên tiếng:

- Việc tướng bại trận Ô-mã-nhi đòi quốc vương ta phải xin lỗi là một

đòi hỏi vừa phi lý vừa ngạo mạn. Tù binh được đối xử như vầy là chúng ta
nể mặt thiên tử đó. Tội ác của ông dù có bị phanh thây làm muôn mảnh vẫn
còn là nhẹ. Ông có biết hôm ở Long Hưng, hàng vạn dân chúng phẫn nộ đòi
xé xác các ông ra không. Nếu quốc vương ta không mở lượng trời bể sai lấy
máu súc vật đổ lên người ông và Phàn Tiếp khiến dân chúng tưởng các ông
đã bị giết, nên họ mới chịu lui. Phải nói, nhờ lòng nhân ái của quốc vương,
ta coi như ông được sinh ra lần thứ hai. Nếu là người biết nhẽ phải trái thời
ông phải chịu ơn suốt đời, và thờ ngài như bậc phụ mẫu. Vô ơn với người
đã cho mình mạng sống, kiến thức của ông ngang với loài cầm thú.

Nói xong Chiêu Minh vương giận dữ ném tập giấy ghi tội ác từng

ngày từ khi y đem quân vào Đại Việt do vương tịch thu được từ Lý Thiên
Hựu.

Ô-mã-nhi tái mặt và cứng họng, cũng từ bữa ấy y không dám hỗn láo

nữa.

Buổi lễ hiến phù hình ảnh hai tên đại ác tặc Ô-mã-nhi, Phàn Tiếp

được tắm máu chó đỏ lòm. Chúng được tha mạng nhưng phải mang nỗi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.