HUYẾT MẠCH PHƯỢNG HOÀNG - Trang 176

thoáng bay đến, ngửi thấy sẽ khiến tinh thần trở nên phấn chấn, quả nhiên
là đồ tốt.

Cô vội vàng đổ ra hai viên thuốc. Một viên đút cho Hàn Ngạo uống, còn

một viên khác thì ngâm nước, tiếp theo cô cởi áo Hàn Ngạo, chuẩn bị lau
vết thương cho anh.

Nhớ đến tất cả mọi chuyện vừa xảy ra khi nãy, Tô Mạt cảm thấy mình

như thể đang mơ.

Vị Ương đặt con dao lên bàn trà, cười nhạt nhìn Hàn Ngạo và Tô Mạt bị

mình làm khó, "Không phải hai người nói có thể chết vì nhau sao? Bây giờ
chỉ cần hai người lựa chọn, sao hả? Không nỡ rồi à? Nhưng không có
đường lui đâu. Đây chỉ là một thứ thách đơn giản, có điều phải có một
người đích thân làm người kia bị thương. Có gì khó đâu nào, nhanh lên một
chút, người ta còn phải nghỉ ngơi nữa."

Vị Ương chớp mắt nhìn hai người, luôn miệng thúc giục.

"Chỉ cần làm đối phương bị thương là được, đúng không?"

"Ha ha, dĩ nhiên, chỉ cần hai vị tự tay làm đối phương bị thương thì tôi

sẽ xem như hai vị thắng, hơn nữa còn đưa hai vị ra khỏi trang viên an toàn.
"

"Cô giữ lời chứ?"

Vị Ương che mặt cười, "Dĩ nhiên. "

Vừa dứt lời đã thấy Hàn Ngạo cầm lấy con dao trên bàn trà nhét vào tay

Tô Mạt, không đợi Tô Mạt phản ứng dã nắm lấy tay cô đâm vào lồng ngực
mình.

Phập.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.