HUYẾT MẠCH PHƯỢNG HOÀNG - Trang 215

Tiếng nói dịu dàng cùa Tử Khanh khiến bọn Tô Mạt giật mình, vậy

mà... người này lại có thể nhận ra mình không thuộc về thế giới của họ.

Có điều...

Có thể tạo ra bức họa phong ấn người khác và bình ngọc chứa được

người bên trong, còn có thể nhìn thấu sự việc xem ra người đàn ông này
không hề đơn giản, điều khiến người ta tò mò nhất chính là một người đàn
ông như thế lại trở thành người yêu của Quỷ Vương, quả thật lợi hại.

“Cảm ơn.” Chỉ hai chữ đơn giản nhưng đã bày tỏ được lòng biết ơn của

ba người họ đối với Vị Ương và sự thành toàn của Mặc Uyên cùng Tử
Khanh.

Mặc Uyên chỉ khẽ gật đầu không nói gì hết, còn Vị Ương thì đi đến cửa

gọi quỷ hầu dẫn ba người đến gian phòng đã được sắp xếp.

Khi tất cả đều được sắp xếp đâu ra đấy, quỷ hầu cũng lần lượt lui ra,

cuối cùng Đào Tử có phần không kiềm nén được, nhìn Tô Mạt đề nghị, “Ở
đây chúng ta thật sự an toàn sao? Có nên nhân lúc này rời khỏi đây
không?”

“Mình tin Vị Ương.” Tô Mạt đột nhiên lên tiếng phá vỡ không khí yên

tĩnh trong phòng, giọng nói tràn ngập sự kiên định, “Trước mắt đây không
phái là lúc suy nghĩ đến điều này, mình tin Vị Ương sẽ bảo vệ chúng ta chu
toàn, hiện tại quan trọng nhất là làm sao để chúng ta có thể rời khỏi kết
giới. Bị giam ở đây lâu như vậy, không biết bây ngoài kia đã là lúc nào?
Kiều Dật và Tử Ngâm rốt cuộc ở đâu? Ra sao?”

Tô Mạt đưa ra rất nhiều câu hỏi trong lòng mình, những khúc mắc cô

nói lên lúc này cũng chính là nỗi lo của Hàn Ngạo và Đào Tử.

Từ đầu tháng cô hồn đã xảy ra một loạt chuyện khiến ba người đến nơi

quái quỷ này, không biết bây giờ thế giới bên ngoài ra sao nữa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.