HUYẾT MẠCH PHƯỢNG HOÀNG - Trang 314

"Vật cuối cùng à, ha ha, vật cuối cùng còn thú vị hơn, là hoa Bỉ Ngạn.

Có điều đây cũng là vật chưa tính là quý hiếm khi đặt chung với bảy vật
này. Hoa Bỉ Ngạn là loài hoa sinh trưởng trên đường Hoàng Tuyền, được
coi như là cánh vật duy nhất trên đường Hoàng Tuyền. Tất cả hồn ma đều
phải bước trên con đường này để vào chốn U Minh, chia cách với Dương
gian... Cuối cùng, Mạnh Bà dùng hoa Bỉ Ngạn ở âm phủ để làm thuốc dẫn
cho canh Mạnh Bà, do đó thời gian hoa Bỉ Ngạn tồn tại ở cõi âm sẽ chẳng
quá lâu. Vậy mà hoa Bỉ Ngạn trong tay chúng ta ít nhất đã hơn trăm năm
rồi. Anh nhìn phần đáy cánh hoa đỏ rực đã xuất hiện đường vân màu vàng,
đây chính là biểu hiện tượng trưng cho hoa này đã có trăm năm tuổi."

Ngưòi trả lời lần này chính là Đào Tử, cuối cùng cũng đến lúc cô thể

hiện rồi.

“Hiện tại chúng ta đang có bảy món đồ này, dù xuất hiện ở giới nào

cũng khiến người ta tranh giành sống chết. Có điều, giữ nhiều đồ như vậy,
người thường vô tội nhưng nếu mang vật quý bên người sẽ gặp tai họa. Bất
kể lần này chúng ta có bình an rời đi hay không, Mạt Mạt này, cậu tạo kết
giới phong ấn những món đồ này lại đi."

"Ừ, Đào Tử lo lắng đúng là có lí, không nói cái khác, riêng tấm da

người âm thai này đã có thể tạo sóng to gió lón rồi. Nhưng bây giờ không
như ở nhà, mình thật sự không biết nên phong ấn thế nào."

Nhìn đống đồ trước mắt, rõ ràng Tô Mạt hơi nhức đầu.

"Giao cho anh đi." Hàn Ngạo phía sau đột nhiên lên tiếng, nhận việc

phong ấn.

"Vậy cũng tốt, để ở chỗ anh yên tâm hơn."

Tô Mạt thu dọn đồ trước mắt giao cho Hàn Ngạo, anh đưa tay nhận lấy,

đứng dậy đi ra phòng ngoài, lấy một cái hộp trông vô cùng cổ xưa từ hành
lí xách tay, lần lượt bỏ bảy món đồ vào trong hộp, sau đó khóa lại.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.