HUYẾT MẠCH PHƯỢNG HOÀNG - Trang 317

Cô quát, tuy nhiên không ai trả lời...

"Quái lạ, đi nhầm phòng à?"

Cô gái cáu kỉnh trở mình, nhắm mắt lại định ngủ tiếp. Cốc cốc...

Lại một loạt tiếng đập cửa vang lên.

Ai vậy? Đã khuya lắm rồi còn không ngủ à? Có chuyện gì thế?"

Lần này cô ngồi bật dậy, gào lên với cánh cửa. Vẫn không có ai trả lòi,

ngay cả tiếng đập cửa cũng đột ngột im bặt, cô ngồi trên giường nhìn về
phía cửa phòng mình, nghĩ đây là trò đùa tai quái của ai đó nên ngồi đợi,
quả nhiên chưa được vài phút, tiếng gõ cửa lại tiếp tục.

Cốc cốc, cốc cốc...

Cô đứng bật dậy rời khỏi giường, đi về phía cửa rồi nhìn ra ngoài qua

mắt mèo, vẫn không có gì cả.

Cô tựa vào cửa thầm nghĩ, có phải là người quen giở trò đùa tai quái với

mình không? Không chừng bây giờ còn ở ngoài cửa chuẩn bị bấm chuông
dọa mình nữa đây? Thế nhưng đêm khuya ai lại giở trò đùa vói mình như
vậy? Lòng cô hơi bất an, quay người lại nhìn qua mắt thần lần nữa.

"Aaaaa!"

Cô gái hét lên một tiếng, lập tức ngồi bệt xuống đất, vừa rồi, vừa rồi là

cái gì?

Cô cố gắng bình tĩnh, nhìn ra cửa lần nữa... không thấy gì cả... Xem ra

chắc là mình ngủ mơ nên xuất hiện ảo giác rồi. Vừa nãy khi nhìn ra cửa cô
thấy một con mắt đỏ như máu. Đây không giống trò đùa mà cảm giác như
một tình tiết trong phim ma vậy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.