HUYẾT MẠCH PHƯỢNG HOÀNG - Trang 344

sáng hơi tối cộng thêm khoảng cách khá xa, vì vậy Tô Mạt không thấy rõ
ngưòi kia đang làm gì.

“Này... Anh đang làm gì vậy?”

“Anh là ai? Tại sao lại ở đây?”

Tô Mạt lại tiếp tục hỏi “người” cách cô không xa đó, cô đi dến gần khúc

quanh nơi hắn ngồi, đưa Phượng Hoàng Hỏa đến gần hơn, chiếu sáng
“người” kia. Chỉ vài bước mà thôi, cô đã nhanh chóng đến gần “người” ấy.
Trong khoảnh khắc nhìn thấy cảnh tượng trước mắt, cho dù là Tô Mạt bình
thường lạnh lùng cũng không nhịn được mà nôn mửa.

Quái vật kia mặt đầy vết máu, miệng không ngừng nhai nuốt thứ gì đó,

máu tươi còn chảy tong tỏng theo khóe miệng nó. Nhìn theo vết máu chảy
xuống từ trên mặt quái vật này, cô thấy thấy phần thịt trước ngực, cánh tay
và đùi quái vật đều không đầy đủ. Có lẽ đây đều là kiệt tác của chính nó.
Nó xem mình là thức ăn, hơn nữa còn ăn sống thịt và uống máu chính
mình...

Tô Mạt tựa vào tường suy nghĩ nguồn gốc của quái vật, hoàn toàn đắm

chìm trong thế giới của riêng mình, chẳng hề chú ý quái vật đang ngồi bên
tường đã lảo đảo đứng dậy đi về phía cô. Có vắt hết óc Tô Mạt cũng không
nghĩ ra nguồn gốc của nó, lúc đang quay đầu định quan sát con quái vật kia
thì thấy một cái miệng rộng đầy răng nanh hơn nữa còn tỏa ra mùi hôi thối
sắp cắn phập vào vai cô.

Tô Mạt vội vàng cúi thấp người, khó khăn lắm mới tránh khỏi cái miệng

đầy răng kia, Phượng Hoàng Hỏa trong tay cũng bị dập tắt. Khoảnh khắc
ngọn lửa tắt ngúm, cô tận dụng thòi gian ngắn ngủi để thấy rõ hình dáng
quái vật, khuôn mặt đen như mực của nó ngoại trừ đầy máu còn mất một
con mắt, không biết nó đã ăn con mắt đó của mình hay là bị thương ngoài ý
muốn nữa. Con mắt còn lại đỏ lòm, thứ chứa bên trong đó không phải là

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.