HUYẾT MẠCH PHƯỢNG HOÀNG - Trang 369

Tô Mạt nhận lấy quần áo, đi vào phòng tắm.

Hai người vẩt vả lắm mới sống sót, làm sao mình nỡ nhẫn tâm quấy rầy

chứ! Huống chi cậu vừa hôn mê đã dọa chết mình và Hàn Ngạo, sợ rằng
cậu xảy ra chuyện gì, cậu còn nghi ngờ mình à? Nếu biết như vậy thì nói gì
cũng phải đưa cậu vào phòng rồi, hì hì...”

“Được được, mình sửa soạn thật nhanh rồi chúng ta ăn sáng. Đúng rồi,

mình từng trúng độc lúc ở trong kết giới, lát nữa cậu xem giúp mình xem
có sao không.”

Quay đầu lại liếc nhìn Đào Tử, cô đi vào phòng tắm, để lại cô bạn còn

cười tươi roi rói.

“Món này em ăn nhiều một chút, còn món này món này nữa...” Vừa gắp

đủ món vào bát Tô Mạt, Hàn Ngạo vừa lẩm bẩm, “Hôn mê lâu như vậy nếu
không nhờ những thứ kia duy trì thể lực cho em, không biết em sẽ gầy thế
nào nữa, em ăn nhiều một chút đi.”

“Đủ rồi Ngạo, em vừa tỉnh lại, không cần phải ăn nhiều như vậy đâu,

nếu không dạ dày sẽ gặp vấn đề đấy.”

“Cũng đúng.” Hàn Ngạo lại cầm lấy cái bát không, múc nửa bát cháo

cho Tô Mạt rồi đặt trước mặt cô, “Vậy ăn cháo trước đi, cảm thấy ăn được
thì ăn thêm nữa, đừng cố.”

Vui vẻ nhìn hành động của Tô Mạt và Hàn Ngạo, Đào Tử cúi đầu, giấu

đi vẻ cô đơn chợt lóe lên trong mắt, im lặng ăn sáng. Nhận ra cảm xúc của
Đào Tử, Tô Mạt vội chuyển đề tài.

“Mình hôn mê bao lâu rồi? Một ngày hay hai ngày, Cô gái tên Lạc Lạc

kia thế nào rồi?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.