HUYẾT MẠCH PHƯỢNG HOÀNG - Trang 400

có người đang nhìn trộm mình vậy, mình đi đến bên cửa sổ liền thấy một
bóng đen chợt vụt qua, nhưng không thấy rõ là ai."

Bóng dáng vừa rồi... Bóng dáng đó rất quen thuộc, tại sao anh lại ở đây?

Lẽ nào, lẽ nào tất cả mọi chuyện thật sự do anh làm? Ly Thương, đến cùng
anh muốn em phải thế nào đây?

"Đào Tử, cậu không sao chứ?"

"Ơ, mình đang nghĩ đó là gì? Là người hay là..."

"Nguy rồi, chúng ta mắc bẫy."

Tô Mạt đi theo Đào Tử vào, nhìn thấy căn phòng trống không, mặt liền

biến sắc. Hàn Ngạo vừa đi vào phòng liền nhìn thấy trên giường đã trống
rỗng, lập tức hiểu ra nguyên nhân Tô Mạt sa sầm mặt.

"Gần đây ai củng mệt mỏi, là chúng ta quá sơ suất, không trách ai

được."

Một cô gái vừa vào ở phòng 212, tuổi vẫn còn nhỏ, xấp xỉ Tiểu Triết.

Cũng giống với mấy cô gái mất tích kia, đều sinh ngày âm. Anh tò mò làm
sao chúng thu hút được nhưng cô gái như vậy đến đây được vậy? Nếu một
người sinh ngày âm đến đầy du lịch thi không hiếm lạ. Có điều là hai, ba,
thậm chí cộng thêm Tiểu Triết mất tích nữa là bảy, đây là con số không dễ
tìm."

"Hiện tại thêm cô gái mới đến là bảy người, chúng phải nghĩ cách bảo

vệ cô gái kia chu toàn. Nếu quả thật để kẻ núp trong bóng tối kiếm đủ bảy
người, không biết sẽ xảy ra chuyện gì nữa. Đào Tử, cậu khá giỏi chuyện
giao tiếp, ngày mai cậu đi làm quen vói cô gái kia nhé? Mình và Hàn Ngạo
có thể điều tra thêm vị trí của Tiểu Triết, lúc trước mình có dán một lá bùa
theo dõi lên người cô ấy, có lẽ sẽ phát huy công dụng."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.