HUYẾT MẠCH PHƯỢNG HOÀNG - Trang 44

Hạc giấy vỗ cánh bay về phía nhà Văn Huyên. Nói cũng kì lạ, trên

đường có rất nhiều người đi lại, song không một ai thấy con hạc giấy bay
trên đỉnh đầu họ. Lúc này, cô gái áo đỏ Mạc Ly theo sát bên cạnh con hạc,
không hề để ý đám người huyên náo xung quanh, nhớ lại cuộc đối thoại
sáng nay.

“Mạc Ly, xem chừng cô phải thay tôi đến nhà của người khách hôm nay

để xử lí một số việc. Khi đó, tôi sẽ thả hạc giấy dẫn đường, cô đi theo nó là
được.” Tô Mạt nhìn Mạc Ly, nói nghiêm túc.

“Muôh tôi đi à? Tôi có thể đi được không?” Mạc Ly không tin, bất an

hỏi lại.

“Cô còn chưa tin tôi ư? Tôi nói được là được. Nói cho cùng, chuyện này

cũng coi như là then chốt của cô, hơn nữa căn nhà mà hôm nay cô đến, có
liên quan vô cùng mật thiết tới cô trong tương lai.”

Mạc Ly nhìn Tô Mạt, ngạc nhiên với lời Tô Mạt vừa nói,“Cô nói là... Lẽ

nào... “

Tô Mạt nhìn Mạc Ly

“Suỵt. Phật dạy, không thể nói, không thể nói. Trong lòng cô đoán ra là

được, tôi đã tiết lộ thiên cơ cho cô, những thứ khác phải xem năng lực của
bản thân cô. Được rồi, chúng ta đi thôi.”

Bởi vì gần đến tháng cô hồn nên dù là ban ngày vẫn có một số âm binh

qua lại trên đường, họ ở đây để duy trì cân bằng hai giới âm dương trong
tháng cô hồn, lúc cửa địa ngục được mở. Nhưng do có hạc giấy mở đường
nên dù có nhìn thấy Mạc Ly, họ cũng không ngăn cản cô, quãng đường vô
cùng thuận lợi.

Mạc Ly nhanh chóng đi theo hạc giấy nhỏ đến dưới lầu nhà Văn Huyên,

cô ngẩng đầu nhìn sắc trời không dám chậm trễ, nhanh chóng đi vào. Mới

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.