HUYẾT MẠCH PHƯỢNG HOÀNG - Trang 474

“Không có tiền đồ. Một đứa con gái thôi mà, chờ khi nghiệp lớn hoàn

thành mày muốn bao nhiêu đứa cũng chỉ cần ngoắc ngón út là được thôi!”
Ly lão gia chỉ tiếc rèn sắt không thành thép, trừng mắt nhìn anh.

“Ông nội, ông thật sự không thể dừng tay lại sao?” Thấy long tinh giãy

giụa ngày càng kịch liệt, Ly Thương vô cảm hỏi.

“Đừng mơ tưởng.” Ông cười khẩy một tiếng, “Chỉ bằng đám trẻ ranh

bọn mày mà muốn phá hư chuyện của ông? buồn cười!”

“Vậy thì thử xem sao, xin lỗi trước.” Vừa nói bốn người vừa chia ra bốn

góc, tấn công mắt trận.

LửaPhượngHoàngmàu vàng, lửa Kỳ Lân màu vàng xanh, bùa chú của

Lý Thương và pháp khí của Đào Tử đồng thời bay đến mắt trận.

“Ơ?HuyếtmạchPhượngHoàngvà Kỳ Lân à? Tốt lắm, ông còn đang định

tìm bọn mày đây. Nếu đã tới thì ở lại đi.” Thấy Tô Mạt và Hàn Ngạo, ông
lão nhếch mép cười, mỗi tay nắm một lá bùa tạt về phía hai người.

Đối mặt với đòn tấn công bất ngờ, Tô Mạt và Hàn Ngạo thong thả điều

khiển ngọn lửa trong tay đương đầu với bùa chú. Vừa giao chiến, trong
lòng hai người đồng thời than thở, quả nhiên gừng càng già càng cay,
trướcPhượngHoàngHỏa và Kỳ Lân Hỏa, lá bùa không hề bị tổn hại, trái lại
còn có biến hóa.

Trong hai lá bùa lộ ra vài gương mặt dữ tợn, giống như có thứ gì đó

muốn lao ra ngoài. Ly Thương nhìn thấy thì kinhhoànggào lên: “ Tô Mạt,
hai người cẩn thận, vật này rất tà ma!”

Vừa dứt lời, mấy oán linh màu đen vùng vẫy thoát khỏi lá bùa, vừa gào

rú vừa xông về phía hai người bọn họ, Tô Mạt và Hàn Ngạo đã có đề
phòng, điều khiển ngọn lửa trong tay quần đấu với chúng. Ly Thương cùng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.