HUYẾT MẠCH PHƯỢNG HOÀNG - Trang 488

Tô Mạt nghe ngóng triều đại và địa danh nơi này, cơ mà không thu

hoạch được gì. Người trong thôn dường như không hề liên lạc với thế giới
bên ngoài, đã thế lại thường xảy ra đủ thứ chuyện kì quái, cô mới đến hai
ngày mà đã âm thầm giải quyết vài chuyện rồi.

“Người đâu mau đến đi, con gái nhà lão Lý không biết bị gì nữa. Mọi

người mau giúp đỡ đi.” Tiếng gọi ầm ĩ vang lên, cắt ngang dòng suy nghĩ
của Tô Mạt.

Cô mở thiên nhãn, phát hiện cô gái kia đang bị một đám khí đen bao

phủ, định liều mình xông về phía cửa, lão Lý bất đắc dĩ cầu xin mấy người
đàn ông thân thể cường tráng trói cô ấy lại.

Dân làng trong thôn đứng vây quanh bắt đầu xôn xao bàn tán, một cô

gái bình thường ngoan ngoãn lại bỗng dưng nổi loạn, có lẽ đã chọc phải thứ
gì để bị trúng tà rồi.

Chỉ có Tô Mạt biết, cô gái kia không phải bị ma nhập...

Quan sát một lượt, cuối cùng cô phát hiện được vấn đề, cách đám người

không xa, một con hồ ly trắng nho nhỏ đang làm đủ trò. Con gái nhà họ Lý
bị trói chặt, hồ ly cũng làm bộ như chính mình bị trói vậy, giãy giụa không
ngừng, thoạt trông rất buồn cười.

Tô Mạt đi đến nhìn nó đương vò đầu bứt tai. “Mi hành hạ cô ấy làm

gì?”

Bỗng dưng nghe thấy tiếng người nói, hồ ly nhỏ giật mình ngã bịch

xuống đất, chổng vó lên trời vô cùng đáng yêu, Tô Mạt không nhịn được
khẽ phì cười.

“Người phàm đừng xen vào chuyện của bổn đại tiên. Ả kia rất quá đáng,

ta chỉ đi ngang qua nơi này, thế mà ả lại đánh ta.” Tiếng nói khàn khàn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.