HUYẾT MẠCH PHƯỢNG HOÀNG - Trang 524

“Chuyện làm thế nào rồi?” Chưa kể đến không khí trong nhà, tiếng nói

vừa nghe thôi cũng đã làm người khác cảm thấy khó chịu.

Trương Thật Thà lau mồ hôi hột, tuy bất mãn nhưng giọng điệu vẫn vô

cùng cung kính.

“Đã nhận lời rồi, chiều nay tôi qua đó đốt một chút gỗ quan tài, ngài

thấy sao?”

“Ừ, làm rất tốt, nếu không đủ thì chúng ta lại nghĩ cách khác. cô gái kia

không có vấn đề gì chứ?” Gã đạo sĩ nhìn Trương Thật Thà, ánh mắt u ám
khiến hắn bất giác rùng mình.

“Không có vấn đề gì cả, Tô cô nương chỉ mới hơn hai mươi thôi, tướng

mạo hết sức bình thường, không làm trở ngạichuyện lớn của ngài đâu.”
Hắn dè dặt trả lời câu hỏi của gã đạo sĩ, thấy gã nghe xong lại nhắm mắt
dưỡng thần, Trương Thật Thà mới thở dài một hơi.

“Cậu liệu tình hình mà làm đi! Nếu gặp phải vấn đề gì thì đến tìm tôi,

nếu như con bé kia thật sự cản đường, vậy thì…” Không mở mắt ra, gã đạo
sĩ chỉ đưa tay lên cổ ra hiệu cắt ngang, Trương Thật Thà thấy vậy run sợ
không thôi. Đáng tiếc, bây giờ ân hận cũng đã muộn. Nếu ban đầu không
nổi lòng tà dâm, có lẽ bây giờ vẫn được sống cuộc đời yên ổn.

Trương Thật Thà vừa nghĩ vừa đi đến nhà Tô Mạt, gọi với vài tiếng,

không ai trả lời. Hắn đang do dự có vào hay không, lại nghĩ đến vẻ mặt
đằng đằng sát khí của gã đạo sĩ, đánh tiến lên đẩy cửa sân.

“Có người ở nhà không?” Đi vào gian ngoài, Trương Thật Thàgọi thêm

vài tiếng, vẫn không ai đáp lời, “Kỳ lạ, lẽ nào đã đi ra ngoài rồi sao?”

Hắn lúng túng gãi đầu, theo bản năng đi vào gian trong. “Thanh Nương,

tôi xin lỗi cô.” Nhìn chiếc giường đất trong phòng, hắn lẩm bẩm.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.