HUYẾT MẠCH PHƯỢNG HOÀNG - Trang 538

Đại khái là Tô Mạt và Tiểu Bạch đang lẻn vào nhà Tú Nhi, xem thử tên

kia daqng vẻ ra sao, đám gia cầm chết ở đầu thôn cuối cùng có phải do hắn
làm hay không. Đề phòng bất trắc, Tô Mạt lấy một lá bùa ẩn thân che hai
người lại, vửa mới thực hiện xong, cô bất chợt thấy một luồng ánh sáng
chói lòa hiện lên, môtt chàng trai tóc trắng áo hoa hiện ra trước mặt.

Tô Mạt cứng đờ nhìn mỹ nam đột ngột xuất hiện, bất giác lùi lại vài

bước, chỉ vào anh ta, "Hồ ly nhỏ đâu rồi?"

Tô Mặc Bạch cười không nói gì, ôm lấy Tô Mạt còn đang ngẩn người đi

về phía phòng Tú Nhi.

Tô Mạt vẫn còn bàng hoàng nên không để ý đến lúc này mình đã bị Tô

Mặc Bạch ôm trong lòng. Cô nghĩ mãi không rõ, tại sao Tiểu Bạch lại bất
chợt biến thành chàng trai yêu nghiệt thế này. Dáng vẻ anh y hệt tối hôm
qua, chỉ là lúc đó Tô Mạt đã ngủ mất, còn bây giờ bị người ta ôm vào lòng,
làm sao cô bình tĩnh cho được.

"Anh thật sự là hồ ly nhỏ à?" Thật lâu sau Tô Mạt mới cất lời hỏi thăm,

lại nhận ra đã đến trước cửa phòng Tú Nhi, vội vàng che miệng, sợ bị phát
hiện.

Thấy cô như vậy, Tô Mặc Bạch không nói gì thêm, chỉ khẽ cười.

"Cười cái gì? Anh không sợ bị nghe thấy sao?" Đưa tay che miệng "hồ

ly nhỏ", Tô Mạt nhìn một vòng xung quanh, xác định không có ai mới thở
phào yên tâm.

Tô Mặc Bạch buông cô ra, song cánh tay vẫn vòng qua chiếc eo nhỏ,

tay còn lại kéo bàn tay cô đang che miệng anh xuống.

“Không ai có thể nhìn hay nghe thấy chúng ta cả. Em yên tâm.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.