HUYẾT MẠCH PHƯỢNG HOÀNG - Trang 539

Giọng nam dễ nghe vọng đến, khiến Tô Mạt lần nữa khẳng định “hồ ly

nhỏ” đích thị là yêu nghiệt.

Hai người đang đắm chìm trong suy nghĩ của riêng mình, đến tận khi

phòng Tú Nhi vọng ra tiếng nói chuyện, mới hoàn hồn lại.

“Anh đã đến rồi ư, tôi không thể làm vợ anh đâu, tôi đã có hôn phu rồi,

mùa thu năm nay chúng tôi sẽ thành thân.” Tiếng Tú Nhi vang lên, nhưng
trong phòng vẫn im thin thít.

Kì lạ là dù không ai trả lời, Tú Nhi vẫn nói tiếp, giống như đang có

người đối thoại với cô ấy vậy, “Tôi, tôi thích anh, có điều làm sao có thể
mở miệng nói chuyện từ hôn chứ? Chúng tôi đã đính ước nhiều năm rồi,
tùy tiện nói như vậy ba mẹ hai bên không đồng ý đâu.”

Tình huống như vậy khiến Tô Mạt ngạc nhiên, cô khẽ đẩy Tô Mặc

Bạch, nhìn vào trong qua khe cửa. Tuy lúc này ánh sáng trong phòng rất
tối, song mắt Tô Mạt không giống mắt người thường, cho nên vẫn thấp
thoáng thấy được cảnh bên trong. Hiện tại trong phòng không có gì cả, Tú
Nhi dựa vào giường, một mình đối mặt với căn phòng không có bóng
người, nói không ngừng.

“Sao vậy?” Tô Mặc Bạch thấy Tô Mạt như vậy cũng kề đến xem, thân

thể anh dính sát vào người cô, lúc nói chuyện hơi thở phả ra mơn trớn vành
tai cô, khiến cô ngượng ngùng cúi đầu, mặt ửng hồng.

Cô quay lại lườm Tô Mặc Bạch, thấy đối phương nhún vai tỏ vẻ vô tội

thì bất đắc dĩ quay đầu về, không thấy được vẻ mặt cười đắc ý của anh.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.