HUYẾT MẠCH PHƯỢNG HOÀNG - Trang 559

đến trừ tà chiêu phúc. Mấy ngày trước đồ tể Trương vừa chết, còn bị móc
tim.” Trưởng thôn vẫn còn sợ hãi khi nghĩ đến những chuyện xảy ra gần
đây.

“Sao thế? Gặp phải chuyện tà ma à?” Nhìn trưởng thôn, gã đạo sĩ khẽ

mỉm cười. Vẻ mặt khiến người ta cảm thấy gã biết rõ chuyện ở thôn này
như nắm trong lòng bàn tay vậy.

“Tôi…” Trưởng thôn hạ quyết tâm, cắn răng kể lại chuyện mình đã trải

qua.

“Trưởng thôn chớ vội, đến ngày mai trời quang đăng, bần đạo sẽ tính

quẻ giúp cho mọi người.”

“Ngày mai trời quang à? Mấy ngày nay cứ mưa suốt, sao mai lại quang

đăng được chứ? Đạo trưởng đừng lừa tôi.”

“Ông cứ xem đi.” Không giải thích nhiều, gã đạo sĩ mỉm cười thần bí.

Nhìn ngắm một vòng, đạo sĩ thỏa mãn gật đầu, sau đó bước vào sân,

“Ông trở về đi, ngày mai ông sẽ biết bần đạo nói có đúng hay không.”

“Ầm ầm…”

Trăng trên trời bị tầng mây che khuất, ban đêm vốn đang sáng ngời ngời

bỗng chốc mờ tối âm u. Với một kẻ chạy trốn, khi đang chạy về phía trước,
phía sau không ngừng vang lên tiếng động sẽ khiến tim như thít chặt lại,
không dám quay đầu nhìn, sợ vừa quay lại thì thứ ở phía sau sẽ đuổi kịp
mất. Thấy phía trước đã là đường cùng, ý định chạy về phía khác bỗng lóe
lên, nhưng gương mặt tái xanh dữ tợn phía sau đã đến bên cạnh, mang theo
mùi hôi thối xông về phía mình.

“Aaaa!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.