HUYẾT MẠCH PHƯỢNG HOÀNG - Trang 613

“Bị cài bẫy?” Đào Tử kinh ngạc nhìn Tô Mạt, giọng nói mang vẻ khó

tin.

“Đúng, bị cài bẫy rồi. Khi nãy rõ ràng mình đã tiễn cô bé này đi, hơn

nữa còn trở về nhà, không thấy mọi người đâu, kết quả là mình ngủ thiếp
đi. Nhưng mọi người cũng thấy rồi đó, hiện tại mình ngủ trong tiệm, mà cô
bé này thì vẫn ở đây.” Vẻ mặt Tô Mạt khá trầm trọng.

“Lần này cậu đã đụng phải kẻ có lai lịch gì?”

“Tự bản thân cô không biết thân phận của cô sao?” Tô Mạt bất chợt

nhìn chằm chằm Đào Tử, vẻ mặt trở nên lạnh lùng.

“Mạt Mạt, cậu nói vậy là sao? Sao mình không biết thân phận của mình

chứ? Mình là Đào Tử mà.” Đào Tử mang vẻ mặt ngẩn ngơ vô tội, thấy Tô
Mạt trở nên lạnh lẽo, ánh mắt chợt lóe lên kinhhoàng.

“Từ lúc cô mở miệng nói chuyện tôi đã biết cô không phải Đào Tử thật

sự rồi. Từ đầu đến cuối chỉ có mình cô nói, còn Hàn Ngạo và Ly Thương
đứng đờ đẫn phía sau không nhúc nhích. Nếu như các người là thật thì Ly
Thương đã đến dìu cô ngồi xuống ghế sô pha, sau đó nghe tôi nói chuyện.
Còn Hàn Ngạo sẽ đi đến bên cạnh tôi, xem xét tình trạng của tôi. Cô là
người do người kia phái đến à? Bây giờ tôi vẫn còn ở trong mơ đúng
không?” Tô Mạt lạnh lùng vạch trần thân phận của Đào Tử.

“Không hổ danh làhuyếtmạchthần thú. Có điều ta chính là ta, không cử

bất cứ ai đến.” Lúc Đào Tử nói ra câu này, Ngải Giai, Hàn Ngạo và Ly
Thương biến mất, còn giọng của Đào Tử cũng triệt để biến thành giọng
nam.

“Anh làm như vậy đến cùng là vì cái gì? Anh chỉ là một thiền ý, sao lại

ký khế ước máu với cô gái loài người. Làm vậy anh không cảm thấy quá
đáng sao?” Tô Mạt nhìn kẻ vẫn dùng hình dáng Đào Tử ngồi trên ghế sô
pha, hỏi dụng ý của hắn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.