HUYẾT MẠCH PHƯỢNG HOÀNG - Trang 630

“Hai người sẽ không bao giờ gặp lại nữa, em sẽ mãi mãi ôm nuối tiếc,

như vậy em muốn lựa chọn thế nào?” Dường như Đào Tử vô cùng cố chấp
với vấn đề này, cô nhìn chằm chằm Ngải Giai, như thế nếu không có đáp án
thì sẽ không bỏ qua vậy.

“Em…” Ngải Giai do dự rất lâu, cuối cùng không thể nói ra được đáp

án của bản thân. Cô nghĩ, dù sao bản thân cô chưa từng trải qua chuyện như
vậy, huống chi chuyện thế này cũng không xảy ra với cô.

Đào Tử ngẩng đầu nhìn Tô Mạt đang đăm đăm nhìn Ngải Giai, ánh mắt

hai người giao nhau, vẻ phức tạp trong đó khiến Ngải Giai không sao hiểu
nổi.

“Mang chiếc hộp về đi, chị với chị Mạt Mạt bàn bạc xem. Nhưng mà

Ngải Giai à, chuyện của em có giúp hay không, quyền lựa chọn cuối cùng
đều là ở em. Chị kể chuyện cho em nghe Thật ra là muốn cho em biết,
duyên phận không dễ có được, nếu như em thật sự bỏ qua, sợ rằng khi ký
ức của em hoàn toàn trở lại, em sẽ hối hận không thôi.” Đào Tử cầm lấy
chiếc hộp, trả lại cho Ngải Giai, ánh mắt đầy thâm ý khiến trong lòng Ngải
Giai bỗng nảy sinh một cảm xúc khó tả.

Đào tử đưa Ngải Giai ra cửa, quay người nhìn Tô Mạt đang lười biếng

ngồi dựa vào ghế sofa, “Mạt Mạt, trước đó cậu nói về đá Tam Sinh là vì có
Cuội nguồn liên quan đến hai người họ sao?”

“Ừ, thấy chiếc hộp mình liền cảm giác thiền niệm này không đơn giản

như vậy. Có thể hắn vốn chẳng phải là thiền niệm, chỉ là mình tò mò quá
trình hắn hóa thành thiền niệm thôi.” Tô Mạt nhớ đến lúc mình cầm chiếc
hộp trong tay, cảm giác đó... Cô bất giác nhìn hai tay mình.

“Nếu tò mò thì chi bằng cậu đi tra sách Tam Thế đi. Xem thử hai người

đó có khúc mắc gì, thuận tiện có thể hỏi thăm tung tích ma ăn tóc luôn.”
Đào Tử thấy Tô Mạt đang đờ đẫn, cười khúc khích đề nghị.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.