HUYẾT MẠCH PHƯỢNG HOÀNG - Trang 681

“Anh cảm thấy em đang nói mớ à?” Cô vòng tay qua cổ Hàn Ngạo, Tô

Mạt tươi cười, “Ngạo, chúng ta ở bên nhau đi.”

Đèn trở nên nóng bỏng.

Sáng hôm sau, khi tia nắng đầu tiên soi vào phòng Tô Mạt, Hàn Ngạo

đã mở mắt theo thói quen, trước mặt anh là Tô Mạt đang ngủ say. Anh lưu
luyến nhìn cô, ánh mắt tràn ngập dịu dàng, bắt đầu từ hôm nay cô gái này
đã thuộc về anh rồi, có lẽ anh nên chuẩn bị đám cưới đi thôi. Anh cúi đầu
khẽ hôn lên trán cô, bắt đầu tưởng tượng tương lai sau này của hai người,
nụ cười trên gương mặt vô cùng rạng rỡ.

“Sáng sớm cười trộm gì thế?” Tô Mạt vừa mở mắt ra đã nhìn thấy Hàn

Ngạo tươi cười.

“Nghĩ đến cuộc sống hôn nhân sau này của chúng ta đấy.” Anh rất tự

nhiên nói hết suy nghĩ của mình cho Tô Mạt nghe.

“Chưa cầu hôn đã nghĩ đến chuyện sau khi cưới à? Em còn chưa đồng ý

đấy.” Tô Mạt mỉm cười nhìn Hàn Ngạo, lần đầu tiên cô cảm thấy sáng sớm
thức giấc mà trong lòng rất an bình. Mà cảm giác ấy chính là do người đàn
ông trước mặt này mang đến.

“Không đồng ý sao? Vậy ngày ngày anh đều bám riết lấy em đến khi

em đồng ý thì thôi.” Anh nói xong kéo cô lại gần, sau đó hôn tha thiết.

Nước Mỹ.

“Thật hả? Vậy mình và Ly Thương nhất định sẽ trở về, Hàn Ngạo có

cầu hôn cậu chưa? Bất ngờ thật. Mình còn tưởng phải chờ con bọn mình ra
đời nữa kìa. Sớm biết như vậy thì chúng ta tổ chức đám cưới chung rồi. Nói
trước nhé, con cậu sau này phải làm dâu nhà mình đấy.” Đào Tử mừng rỡ
cầm điện thoại trò chuyện với Tô Mạt.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.