HUYẾT MẠCH PHƯỢNG HOÀNG - Trang 709

“Đáng, nếu như từ đầu tôi tính ra được cô ấy gặp khiếp nạn, tôi tình

nguyện vứt bỏ tu vi bản thân để đổi lấy bình an cho cô ấy”

“Vốn loài vật các cậu có linh chí đã không dễ, huống chi sắp bước qua

vạn năm thành tiên. Có điều bổn vương khuyên cậu một câu, trở về đi thôi,
nơi này không có người cậu muốn tìm” Chuyển Luân Vương nhìn chằm
chằm Tô Mặc Bạch trong chốc lát, sau đó nói xong thì vung tay biến mất.

Dĩ nhiên Chuyển Luân Vương đã nói không có, Tô Mặc Bạch sẽ không

phí thời gian ở địa phủ. Anh vãi chào về phía đại điện, quay người rời khỏi
địa phủ. Có điều từ đó về sau Tô Mặc Bạch là khách quen của địa phủ, rảnh
rỗi lại đến điện của Chuyển Luân Vương. Chuyển Luân Vương cũng không
chán ghét anh vì vậy mỗi lần anh đến ông đều căn dặn quỷ sai chuẩn bị trà
bánh tán gẫu. Còn Tô Mặc Bạch thì nhân cơ hội hỏi thăm về chuyện Tô
Mạt, biết được một vài việc của cô.

Thời gian trôi qua lâu, việc Tô Mặc Bạch biết càng ngày càng nhiều, lúc

này nghe Thanh Nương dự đoán, anh mới đến thế giới này tìm cô.

“Nói cái khác, tất cả mọi chuyện bao gồm anh dùng nội đan cứu Tô Mạt

và tu vi của Hàn Ngạo Đều do Chuyển Luân Vương sắp xếp à?” Nghe đến
đây, Đào Tử đã hiểu ra. Nhưng cô thấy hơi sợ hãi, bởi vì cô cảm giác trong
bóng tối có một bàn tay không lồ đã thúc đẩy mọi chuyện. Nhưng với
những thay đổi này, tất cả mọi người đều bất lực, chỉ có thêm mắt cho bàn
tay kia sắp xếp vận mệnh.

“Có thể nói như vậy, tôi đã từng phản kháng nhưng vô ích. Mọi người

chúng ta đều là quân cờ của vận mệnh, chúng ta phải dựa theo quy tắc của
nó, dù có một chút biến hóa thì cuối cùng vẫn về vị trí cũ thôi.” Tô Mặc
Bạch ngẩng đầu nhìn Đào Tử, thở dài thườn thượt.

“Vậy chúng ta phải làm gì? Chấp nhận tất cả, dựa theo quỹ đạo của nó

sao? Nhưng mà tiếp theo sẽ thế nào đây?” Đào Tử lo lắng sờ bụng mình.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.