HUYẾT MẠCH PHƯỢNG HOÀNG - Trang 71

Thầy Thôi cầm lấy linh hồn âm thai đã phong ấn, lách mình chui vào

phòng ngủ, Tô Mạt thấy thế cũng vội đuổi theo.

Tô Mạt vừa theo thầy Thôi vào phòng liền ngạc nhiên, căn phòng này

đã sớm bày trận pháp rồi, nhìn kiểu dáng này chắc là một trận phong ấn.
Ông ta muốn phong ấn ai?

Trông thấy thầy Thôi nhe răng cười, cầm lấy linh hồn âm thai bị phong

ấn trong tay, hung tợn nói, "Tao biết tao không thể trốn thoát được. Nhưng
dù tao có trở về thì người kia cũng không cho tao sống yên, đằng nào cũng
chết, nếu vậy thì để cho âm thai này theo tao đi, bọn mày đừng hòng lấy
được nó.”

Nói xong ông ta quăng linh hồn âm thai bị phong ấn vào trận pháp, sau

đó niệm chú.

Tô Mạt hoảng hốt muốn ngăn cản, đáng tiếc pháp tính của trận pháp này

tương đối mạnh, huống hồ thầy Thôi kia còn trả giá bằng tính mạng để khởi
động trận pháp, cô cũng thật sự bất lực, đành trơ mắt nhìn trận pháp được
khởi động.

Khi trận pháp dần dần kết thúc, con của Tử Ngâm cũng từ từ biến mất.

Đến trễ một bước, trận pháp này cô không giải được. Trừ khi, trừ khi chờ
đợi cơ duyên, cô thật sự đã cố hết sức rồi.

Tô Mạt quay trở về phòng khách, linh hồn Kiều Dật đã ở trong nhà, anh

nhìn thi thể vợ mình dưới đất, muốn tiến lên ôm cô lại phát hiện tay mình
chỉ có thể xuyên qua thân thể vợ.

Kiều Dật ôm đầu khóc òa lên, một giọt nước mắt lăn ra từ khóe mắt, rơi

xuống đất lại không biến mất. Tử Ngâm thấy nước mắt của Kiều Dật thì
kinh ngạc bước đến nhặt lên, xem ra ý trời như thế cũng là số kiếp của họ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.