HUYẾT MẠCH PHƯỢNG HOÀNG - Trang 719

Đúng vậy, nơi này là thành Phong Đô, cho dù ba người họ có thể chạy

thoát được điện Chuyển Luân Vương, nhưng làm sao chạy khỏi thành
Phong Đô? Đừng nói đến quỷ binh trăm vạn, chỉ cần Diêm Quân hạ lệnh
đóng cửa thành, ba người bọn họ đều không thể chạy đi. Lẽ nào phải lựa
chọn thật sao?

“Tôi có thể lựa chọn.” tm bỗng cất lời khiến mọi người sửng sốt.

Tần Quảng Vương đắc ý nhìn Chuyển Luân Vương bên cạnh như thể

ông đã thắng trận này. Tuy nhiên Chuyển Luân Vương chẳng buồn để ý,
hiển nhiên trong lòng ông đã có ý nghĩ khác.

Còn hng và tmb phía sau lại hiện lên cùng một vẻ mặt, đó là biểu cảm

như trút được gánh nặng. Đối với họ, tm có thể nghĩ thông suốt, dùng một
người đổi lấy bình an cho hai người thì đã có lợi rồi.

“Cô lựa chọn thế nào?” Tần Quảng Vương vô cùng hăng hái nhìn Tô

Mạt, hiển nhiên rất mong đợi cô nói đáp án như ông mong muốn. Vì đã là
người thì ai mà chẳng ích kỷ, không ai dùng cái chết của mình để đổi lấy sự
sống cho người khác. Về phần tmb, cậu ta vốn không phải là người, cho
nên hết lần này đến lần khác hi sinh bản thân cứu người. Nhưng hng và tm
thì khác, họ đều là người cả. Như vậy lần này ông thắng chắc rồi. Lúc trước
ông và Chuyển Luân Vương đánh cuộc về thiên tính của con người đó là
ích kỷ.

Nghe thấy câu hỏi của Tần Quảng Vương, Chuyển Luân Vương chỉ

vuốt râu mỉm cười. Nếu đổi lại là người khác thì lúc này ông đã thua cuộc
rồi. Nhưng với tm thì không, nếu không ông cũng không giúp đỡ nhiều như
vậy.

“Điện hạ, chỉ cần một người trong ba người chúng tôi chết thì hai người

còn lại có thế bình an rời khỏi không?” tm không trả lời, hỏi ngược lại hai

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.