HUYNH ĐỆ - Trang 268

Bà ơi, người tốt như bà tại sao cũng phải đeo biển gỗ?

Bà Tô cúi đầu im lặng, sau khi nghe Tống Cương hỏi, Tô Muội dơ tay

lau nước mắt. Lý Lan cúi đầu đứng tại chỗ, khẽ đẩy Lý Trọc giục, cho Tô
Muội cái kẹo sữa. Lý Trọc nuốt nước miếng, móc túi lấy ra một chiếc kẹo
sữa mác thỏ trắng, đưa cho Tô Muội một cách luyến tiếc. Tô Muội dơ tay
lau nước mắt nhận cái kẹo. Bà Tô ngẩng đầu cười với Lý Lan, Lý Lan cũng
cười với bà Tô. Sau khi đứng một lát, Lý Lan dắt tay Tống Cương,, Tống
Cương biết phải đi, nói với bà:

Bà yên tâm, bà ở hiền sẽ gặp lành.

BàTô khẽ nói với Tống Cương:

Cháu ngoan, cháu cũng ở hiền gặp lành.

BàTô nói xong ngẩng lên nhìn Lý Lan và Lý Trọc, nói:

Mẹ con chị đều ở hiền sẽ gặp lành.

Lý Lan dắt hai con đến khách sạn Nhân Dân,đã lâu lắm hai cậu bé

không đến khách sạn Nhân Dân, lần trước Tống Phàm Bình dẫn chúng đến,
Tống Phàm Bình vừa phất xong lá cờ đỏ, chính là lúc oai phong lẫm liệt,
khi chúng ăn mì sợi, mọi người trong khách sạn đều xúm đến, ông đầu bếp
còn cho hai cậu ăn canh thịt. Trong khách sạn bây giờ vắng tanh vắng ngắt,
Lý Lan goị cho mỗi con một bát mì Dương Xuân, chị không gọi cho mình,
chị tiếc không ăn, chị bảo ở nhà còn cơm nguội, chị sẽ về nhà ăn. Lý Trọc
và Tống Cương ăn mì sợi đang bốc khói nghi ngút, mũi chúng thò lò, cứ
chảy xuống gần mép, rồi lại được hít lên hết lần này đến lần khác. Chúng
cảm thấy canh mì lần này cũng ngon như lần trước, Người đầu bếp đã từng
gặp hai cậu, nhân lúc vắng người đã đi đến, cúi đầu len lén nói:

Ta cho hai cháu ăn canh thịt đấy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.