HUYNH ĐỆ - Trang 276

sách này đều gom nhặt trong cách mạng văn hoá, lại bị rà soát niêm phong.
Lý Trọc đã mấy lần ở ngoài canh gác cho hai người. Rất nhiều lời hay ý
đẹp miêu tả mông Lâm Hồng, đều phát hiện từ trong những quyển sách lấy
cắp này.

Anh Đồng thợ rèn là người duy nhất trong số những người biết rõ đầu

đuôi ngọn ngành, không gọi Lý Trọc là "vua mông đít". Anh Đồng thợ rèn
định đánh đổi mông Lâm Hồng quý giá bằng một bát mì Dương Xuân rẻ
tiền, Lý Trọc đã không mắc lừa. Đồng thợ rèn ăn cắp gà không thành, mất
nắm gạo, phải đền một bát mì Dương Xuân. Khi gặp Lý Trọc trên phố lớn,
Đồng thợ rèn đã quát rõ to:

Thằng đít non khốn kiếp!

Lý Trọc không hề bực tức, cậu đề nghị anh Đồng thợ rèn một cách

hợp tình hợp lý:

Vẫn cứ gọi em là " vua mông đít" đi anh!

Có lúc, Lý Trọc nhìn thấy Lâm Hồng trên phố lớn, Lâm Hông bây giờ

đã mười tám tuổi, con gái mười tám như một nhành hoa, Lâm Hồng mười
tám còn đẹp hơn hoa, một khi Lâm Hồng thắt đáy lưng ong đi trên phố lớn,
mắt lũ đàn ông cứ hau háu như mắt diều hâu, lũ đàn ông này đều là hạng
người dám nhìn không dám nói, chỉ có một mình Lý Trọc tràn đầy nhiệt
tình bước tới, nói với Lâm Hồng như bạn thân:

Lâm Hồng, lâu lắm không gặp, thời gian này bạn có bận gì không?

Lâm Hồng xấu hổ đỏ mặt, thằng bé lưu manh mười lăm tuổi đã từng

nhòm trộm mông cô trong nhà xí, đã nghiễm nhiên sóng vai đi cùng cô,
phớt bơ tất cả ánh mắt ngạc nhiên và nét mặt cười khì của những người đi
đường, cậu tiếp tục hỏi một cách sốt sắng:

Bố mẹ anh chị em nhà bạn đều khoẻ chứ?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.