HUYNH ĐỆ - Trang 398

- Nếu anh đến vì chuyện của Lý Trọc, thì về đi. Nếu anh đến vì mình

thì ngồi xuống.

Nói xong, tự dưng Lâm Hồng đỏ bừng mặt. Cô nghe thấy tiếng va vào

ghế, cứ tưởng Tống Cương sẽ ngồi xuống, nhưng anh đã lảo đảo đi ra.
Tống Cương nghe rõ nửa câu trước, không nghe rõ nửa câu sau. Khi Lâm
Hồng quay người lại, Tống Cương đã đi rồi.

Chiều tối nay, sau khi Tống Cương đi, Lâm hồng tức phát khóc. Cô

nghiến răng thề không bao giờ giành cho anh chàng ngốc nghếch này dịp
nào nữa Nhưng khi trời tối lúc cô nằm xuống giường lại mềm lòng. Cô
nghĩ đến những anh chàng mặt trơ trán bóng không biết xấu hổ đến tỏ tình
trước đó, lại nghĩ đến lơi nói cử chỉ của Tống Cương, Lâm Hồng cảm thấy
Tống Cương là một người đàn ông chân chính đáng tin cậy, hơn nữa so với
tất cả những chàng trai đến tỏ tình, Tống Cương khôi ngô tuấn tú và hấp
dẫn hơn.

Lâm Hồng tiếp tục hy vọng, hy vọng Tống Cương sẽ chủ động theo

đuổi cô. Mấy tháng đã trôi qua, bên phía Tống Cương vẫn không có tin tức
gì. Trái lại Lâm Hồng càng ngày càng thích Tống Cương. Gần như tối nào,
Lâm Hồng cũng nhớ Tống Cương. Nhớ hình tượng anh cúi đầu. Nhớ ánh
mắt đau buồn và nụ cười tủm tỉm của Tống Cương thỉnh thoảng mới xuất
hiện.

Thời gian cứ lặng lẽ trôi đi, khiến Lâm Hồng cảm thấy không thể chỉ

mong Tống Cương đến nhà tỏ tình. Cô nhắc nhở mình nên chủ động hơn.
Nhưng lần nào nhìn thấy Tống Cương, đều có tên Lý Trọc thổ phỉ ác bá đi
bên cạnh. Cuối cùng có hai dịp gặp Tống Cương đi một mình trên phố lớn.
Khi mắt cô âu yếm nhìn, anh ấy lại hốt hoảng quay đầu nhìn chỗ khác, hấp
ta hấp tấp như một tên tội phạm chạy trốn. Lâm Hồng cay đắng trong lòng.
Anh chàng Tống Cương này khiến cô hận nghiến răng mím lợi. Khi Lâm
Hồng nhìn thấy Tống Cương đi một mình lần thứ ba, cô biết không có

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.