HUYNH ĐỆ - Trang 399

nhiều dịp như thế nữa. Lần này ở trên cầu, Lâm Hồng dừng chân, mặt đỏ
ửng gọi một tiếng:

- Anh Tống Cương.

Tống Cương đang sắp sửa vội vàng tránh đi, thì nghe thấy tiếng gọi

của Lâm Hồng, toàn thân run run, anh quay người nhìn trước nhìn sau, bên
phải bên trái, cảm giác như trên cầu còn có một "Tống Cương" khác. Lúc
ấy trên cầu còn có người khác. Họ đều nghe thấy Lâm Hồng gọi tên Tống
Cương. Mắt họ đổ dồn về phía cô. Lâm Hồng tuy mặt đỏ bừng, nhưng vẫn
nói dõng dạc:

- Anh lại đây em bảo.

Khi Tống Cương bước tới như một cậu bé đi sai đường, Lâm Hồng cố

ý nói to:

- Anh bảo với gã họ Lý đừng níu bám em nữa.

Nghe vậy, Tống Cương gật gật đầu, sắp sửa bước đi, thì Lâm Hồng hạ

thấp giọng bảo Tống Cương:

- Anh hượm đã.

Tống Cương cứ tưởng mình nghe nhầm, anh nhìn Lâm Hồng lúng

túng. Lúc này trên cầu không có ai, nét mặt Lâm Hồng trở nên dịu dàng
chưa từng có, cô khẽ bảo Tống Cương:

- Anh có thích em không?

Tống Cương sợ tái mặt. Lâm Hồng thẹn thùng nói với Tống Cương:

- Em thích anh.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.