HUYNH ĐỆ - Trang 425

Sau đó nghĩ đến sự việc xảy ra tối qua, Lý Trọc ngạc nhiên nhìn Tống

Cương. Tống Cương nhảy khỏi giường như không có chuyện gì xảy ra, tìm
trong tủ một bộ quần áo sạch mặc lên người, bóp thuốc đánh răng lên bàn
chải, cầm chậu rửa mặt và cái cốc, vắt lên vai chiếc khăn mặt, mở cửa ra
giếng đánh răng rửa mặt. Lý Trọc nghe thấy Tống Cương nói chuyện với
hàng xóm cạnh giếng nước. Xen giữa lời nói chuyện, còn có cả tiếng cười
khe khẽ của Tống Cương. Lòng đầy hồ nghi, Lý Trọc gãi gãi đầu, chửi một
tiếng:

- Mẹ kiếp!

Tống Cương bình tĩnh sống qua một ngày. Có lúc anh cũng nghĩ đến

chuyện nhảy xuống sông dưới cầu tối hôm qua, nghĩ đến Lâm Hồng ướt
sũng đi trên đường phố. Trong giây phút ấy, anh chợt hoảng hốt, sau đó
bình tĩnh lại anh không nghĩ tiếp nữa. Trải qua một đêm dữ dội, Tống
Cương đã bình tĩnh thật sự. Cuộc từng trải như sinh ly tử biệt với Lâm
Hồng tối qua, giống như hồi kết thúc của một câu chuyện. Bây giờ câu
chuyện khiến Tống Cương ngột ngạt khó thở đã chấm dứt, nên là lúc bắt
đầu một câu chuyện mới. Tâm tình Tống Cương cuối cùng đã sáng láng, y
như cơn mưa vừa đi qua và trời hửng nắng.

Hôm nay đi làm về, Lý Trọc xách về nhà mấy quả táo vừa đỏ vừa to.

Tống Cương đã nấu xong cơm tối. Lý Trọc cười ranh mãnh để táo lên ghế,
vừa ăn cơm, vừa ranh mãnh nhìn Tống Cương. Nụ cười của Lý Trọc khiến
Tống Cương không yên tâm, không biết Lý Trọc chơi trò xỏ lá gì. Ăn cơm
xong, Lý Trọc bảo Tống Cương, anh đã đến Xưởng dệt kim trinh sát. Lâm
Hồng hôm nay không đi làm. Cô ấy bị sốt, nằm cả ngày trên giường. Lý
Trọc gõ ngón tay lên bàn, giục Tống Cương:

- Anh đi thăm Lâm Hồng ngay.

Tống Cương ngạc nhiên, nhìn Lý Trọc đầy vẻ đắc ý một cách nghi

nghi hoặc hoặc, lại nhìn mấy quả táo để trên ghế, cứ tưởng Lý Trọc bảo

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.