HUYNH ĐỆ - Trang 443

- Thật ư?

Bố Lâm Hồng nói, rồi quay vào nhà, khe khẽ đến trước cửa sổ vén

rèm nhìn ra ngoài. Quả nhiên đã trông thấy Tống Cương. Ông cười bảo vợ
cùng nhìn. Mẹ Lâm Hồng châu đầu vào, trông thấy Tống Cương cúi đầu
đứng ngoài đó, buồn bã như kẻ mất hồn. Mẹ Lâm Hồng không nhịn nổi
cười, bảo con gái:

- Tống Cương lại đến.

Nhìn nụ cười khác thường trên mặt mẹ, Lâm Hồng biết bố mẹ đang

nghĩ gì. Cô quay mặt vào tường không để bố mẹ nhìn thấy mặt mình. Lúc
này, cô lại chợt nhớ đến sự việc tối hôm qua, cơn giận lại trào lên. Cô nói:

- Kệ anh ta.

Mẹ Lâm Hồng bảo:

- Con phớt lờ nó, nó cứ đứng ở ngoài đó.

- Mẹ đuổi anh ta đi - Lâm Hồng nói to.

Lần này mẹ Lâm Hồng đi ra. Đến trước mặt Tống Cương đang thấp

thỏm không yên, bà khẽ bảo:

- Cháu cứ về đi đã, vài hôm nữa lại đến.

Tống Cương nghi hoặc nhìn mẹ Lâm Hồng, không hiểu bà nói thế có

ý gì. Bà nhìn rõ vết máu trên cổ Tống Cương. Tối hôm qua bà đã nhìn thấy
Bà sốt sắng quan tâm hỏi:

- Cổ cháu làm sao thế?

- Cháu đã thắt cổ tự sát một lần - Tống Cương lo lắng đáp.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.