HUYNH ĐỆ - Trang 506

ngồi vào ghế mây của ông Dư. Lý Trọc lắc đầu xua tay, còn nháy mắt với
anh Đồng. Anh ta nói:

- Tôi ngồi ghế băng. Kể ra ghế băng còn là người yêu cũ của tôi.

Anh Đồng phá lên cười. Anh nói với ông Trương, ông Vương, ông

Dư, Tiểu Quan và bà Tô:

- Tôi đã từng nói, Lý Trọc không mất gốc đâu mà.

Nhìn thấy sáu người bạn góp vốn đều đứng, Lý Trọc bảo mọi người

ngồi xuống. Sáu người đều lắc đầu bảo không muốn ngồi, đứng thế này rất
tốt. Lý Trọc gật gật đầu đồng ý để họ đứng. Lý Trọc bắc chân chữ ngũ, tựa
lưng vào tường, cho mình thoải mái dễ chịu, tỏ vẻ sẵn sàng nghe báo cáo
công việc. Lý Trọc nói:

- Tôi đi hơn ba tháng. Tình hình ở nhà tiến triển ra sao?

Sáu bạn góp vốn nhìn nhau im như thóc. Sau đó ông Trương, ông

Vương, ông Dư, Tiểu Quan và bà Tô nhìn cả vào anh Đồng. Do dự một lát,
anh Đồng bước lên một bước như lên núi dao, ho mấy tiếng, hắng giọng,
rồi từ từ trình bày. Anh Đồng lần lượt nói rõ đầu đuôi sự việc đã diễn ra sau
khi Lý Trọc đi. Cuối cùng anh Đồng bảo:

- Cũng là do tình hình bức bách buộc chúng tôi phải làm thế, mong

anh bạn hết sức thông cảm.

Nghe anh Đồng trình bày, Lý Trọc cúi đầu. Sáu bạn góp vốn nhìn Lý

Trọc thấp thỏm không yên, thầm nghĩ chỉ cần tên khốn nạn này ngẩng đầu
lên, chắc chắn sẽ nổi lên một trận chửi mắng. Nhưng Lý Trọc đã khoan
hồng đại lượng, vượt ra khỏi dự kiến của mọi người. Anh ta nói:

- Giữ được núi xanh, không sợ hết củi đun.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.