HUYNH ĐỆ - Trang 562

thấy Tống Cương và Lý Trọc ngồi sóng đôi trên đất, chia cơm và thức ăn
trong hộp cùng ăn. Hôm sau chị cười hì hì nói với Lâm Hồng, trông hai anh
em ngồi ăn còn còn thân mật hơn vợ chồng. Lúc đó Lâm Hồng đang bưng
hộp cơm, ngồi ăn trưa ở cửa phân xưởng. Nghe nói vậy mặt chị lập tức biến
sắc, bỏ hộp cơm trong tay, chị lao ra khỏi xưởng.

Khi Lâm Hồng đến cổng trụ sở uỷ ban huyện, hai anh em đã ăn xong,

đang ngồi nói chuyện thân mật. Lý

Trọc đang bô bô nói gì đó. Lâm Hồng sa sầm nét mặt đi đến trước mặt

hai người. Lý Trọc nhìn thấy Lâm Hồng trước, lập tức nhảy lên, sốt sắng
chào:

- Chị Lâm Hồng, chị đã đến...

Tống Cương tái mặt, Lâm Hồng lạnh lùng nhìn Tống Cương một cái,

quay ngoắt đi luôn. Lý Trọc vừa tìm trong đống rác một xấp báo cũ, chuẩn
bị mời Lâm Hồng cùng ngồi. Quay lại thấy Lâm Hồng đã bỏ đi, thất vọng
nói với chị:

- Đã đến đây, chị hãy ngồi một lát đã nào.

Tống Cương lúng túng đứng dậy, thấy Lâm Hồng đi xa, mới nghĩ nên

đuổi theo. Anh vội vàng nhảy lên xe đạp, vù vù lao đi. Thấy Tống Cương
đuổi phía sau, năn nỉ, giục chị ngồi lên gác ba ga, Lâm Hồng cứ tỉnh khô,
vờ như không nghe thấy, vờ như bên chị không có người nào là Tống
Cương. Chị ngẩng đầu bước đi, mắt vẫn nhìn thẳng. Tống Cương không
dám. nói chuyện, nhảy xuống dắt xe, lẳng lặng đi sau Lâm Hồng. Hai người
y như không quen biết nhau, lầm lũi đi trên phố lớn thị trấn Lưu chúng tôi.
Rất đông dân chúng thị trấn Lưu đều trông thấy, dừng chân nhìn họ một
cách hiếu kỳ, biết giữa hai người đang có chuyện. Dân chúng thị trấn Lưu,
trời sinh ra đã ưa chuyện mách lẻo. Có người gọi tên Lâm Hồng, chị cũng
không trả lời, ngay đến cái gật đầu và mỉm cười cũng không. Cũng có

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.