HUYNH ĐỆ - Trang 649

Cô gái gật đầu tỏ vẻ đã hiểu. Cô cất ví tiền đi ra. Tống Cương đi theo,

nói một cách thành khẩn:

- Cô ở đâu? Ngày mai tôi đem biếu tận nơi, không lấy tiền.

- Khỏi cần - Cô gái đi thẳng không quay đầu lại.

Tống Cương về đến nhà đã hơn mười giờ đêm. Anh nhìn thấy cửa mở.

Lâm Hồng đang đứng đợi cửa trong ánh đèn. Nhìn thấy Tống Cương hớn
hở đi vào, chị thở phào nhẹ nhõm, sau đó trách chồng:

- Anh đi đâu? Em sốt ruột sắp chết mất.

Tống Cương tươi cười kéo tay vợ, cùng bước vào nhà. Sau khi khép

cửa, không kịp ngồi xuống, Tống Cương thao thao bất tuyệt kể lại một
chuyện đã diễn ra trong ngày. Đã lâu lắm Lâm Hồng không thấy chồng vui
vẻ như hôm nay. Tay trái Tống Cương vẫn còn khoác chiếc làn tre, vừa nói
anh vừa móc ở túi áo ra một nắm tiền lẻ. Khi đếm tiền anh vẫn còn kể mình
rao bán ngọc lan trắng như thế nào. Đếm xong, anh sung sướng nói với vợ,
hôm nay anh kiếm được hai mươi tư đồng năm hào. Khi trao tiền cho vợ,
anh nói:

- Đáng lẽ anh kiếm được hai mươi lăm đồng, năm hào cuối cùng, anh

tiếc không muốn kiếm...

Vừa nói Tống Cương vừa lấy trong làn tre ra hai bông ngọc lan trắng

cuối cùng, đặt vào tay vợ, kể lại chuyện cô gái định mua, nhưng tại sao anh
không bán. Anh nói với Lâm Hổng:

- Hoa này giành cho em, anh tiếc không bán.

- Nên bán đi - Lâm Hồng nói - Em cần ngọc lan trắng làm gì...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.