HY SINH - Trang 104

ra nguyên vẹn từ vương triều thứ 18 của Ai Cập, với cặp mông mang dáng
dấp huyền thoại.

“Anh thề với em, Anne ạ, là cặp mông của em cũng giống hệt như thế

này.”

Cô đã mỉm cười, một cách để nói rằng em muốn thế lắm, nhưng anh

thật là tử tế khi nói vậy. Camille tin chắc như vậy. Cô đã tự hỏi liệu ông có
nói thật hay không. Ông liền nghiêng người sang phía cô, nhấn mạnh thêm.

“Anh đảm bảo với em.”
Trước khi cô kịp phác một cử chỉ, ông đã mua chiếc thìa. Tối đó, ông

thực hiện công việc so sánh, như một tay sành sỏi, lúc đầu Anne cười rất
nhiều, rồi sau đó, cô rên rỉ, tiếp theo, bạn biết rồi đấy. Cuối cùng, Anne
khóc, đôi khi làm tình xong là cô khóc. Camille tự nhủ hẳn đó cũng là một
cách để rửa cho sạch.

Và quả thực, áp sát vào tường, bức tượng trông như đang bị trừng

phạt, một khoảng trống ngăn cách nó với những chiếc đĩa DVD mà Anne
xếp trên giá. Ánh mắt Camille quét thành một vòng cung rộng. Ông là một
họa sĩ ngoại hạng nhờ có khiếu quan sát, và nhanh chóng đưa ra kết luận.

Đã có người đến thăm viếng căn hộ.
Trở lại với ngăn kéo bên phải, nó trống rỗng bởi vì đã bị lục soát toàn

bộ. Camille đi đến nghiêng người nhìn vào cánh cửa ra vào và ổ khóa.
Không có gì. Như vậy là chính chúng, chúng đã tìm thấy địa chỉ của Anne
và chìa khóa căn hộ trong túi xách của cô, chiếc túi đã bị tên cướp mang
theo khi rời khỏi hẻm Monier.

Phải chăng vẫn là kẻ đã đến bệnh viện, hay chúng có nhiều tên và chia

nhau mỗi tên một nhiệm vụ?

Quy mô của cuộc săn đuổi này có điều gì đó vô lý. Việc chúng kiên

quyết muốn giết Anne dường như vượt quá phạm vi vụ việc. Có điều gì đó
mà chúng ta chưa nắm được, Camille thầm nhắc đi nhắc lại trong đầu. Có
điều gì đó mà chúng ta không nhìn thấy, không hiểu được.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.