HY SINH - Trang 116

Cả tầng bắt đầu rung lên, những cái đầu thò ra từ cửa các phòng bệnh,

các y tá cố gắng tìm cách thiết lập lại trật tự, các vị vào phòng đi, chẳng có
gì để xem cả, thế là bác sĩ nội trú buộc phải xuất hiện, anh chàng người Ấn
có cái tên dài sáu mươi chữ cái, anh ta ở đây từ tối đến sáng, anh ta phải
đảm nhận những ca trực dài chẳng khác nào cái tên của mình, để được trả
lương như một nhân viên tạp vụ, bình thường thôi, anh ta là người Ấn mà.
Anh ta lại gần Anne. Anh ta chăm chú lắng nghe và trong lúc nghiêng đầu
về phía cô, anh ta tỉ mỉ quan sát những vết bầm máu, trong tình trạng này,
nữ bệnh nhân trông khá xấu xí nhưng vẫn chưa là gì so với những điều chờ
đợi cô trong vài ngày nữa, những ngày tiếp theo, diễn tiến của kiểu tụ máu
này khá là đáng sợ. Bác sĩ nội trú ra sức thuyết phục Anne bằng giọng dịu
dàng. Trước hết, anh ta khám cho cô, chẳng ai hiểu anh ta đang làm gì, cái
máy chụp cắt lớp đâu có chờ đợi bệnh nhân, người nào có giờ của người ấy.
Còn anh ta, ngược lại...

Nữ y tá sốt ruột, các y tá nam cố kiềm chế. Còn bác sĩ nội trú, anh ta

kết thúc công việc khám xét rồi mỉm cười với Anne và yêu cầu người ta
đưa nạng cho cô. Các đồng nghiệp của anh ta cảm thấy mình vừa bị phản
bội.

Camille nhìn vóc dáng của Anne chật vật trên đôi nạng, mỗi bên có

một y tá nam đỡ vai.

Cô bước đi chậm chạp, nhưng vẫn bước đi. Lưng thẳng.

10:00

“Chỗ này không phải là chi nhánh của sở cảnh sát...”
Một văn phòng lộn xộn không thể tả nổi. Ông ta là bác sĩ phẫu thuật,

hy vọng mọi thứ trong đầu ông ta được sắp xếp gọn gàng hon.

Hubert Dainville, trưởng khoa chấn thương. Hôm qua, Camille và ông

ta đã gặp nhau trong cầu thang thoát hiểm, khi viên cảnh sát đuổi theo cái
bóng ma kia. Nhìn thoáng qua, không thể đoán ông ta bao nhiêu tuổi. Hôm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.