HY SINH - Trang 178

chỉ vì điều đó, mọi người đều biết. Và không một ai có thể hình dung thực
sự Faraoui sẽ làm gì nếu hắn tìm ra kẻ đó.

Hắn mỉm cười và gật đầu. Đồng ý.

Đó là thông điệp đầu tiên của Camille.
Gặp gỡ Faraoui cũng giống như nói với ai đó: tao vừa có một thỏa

thuận với một kẻ giết người.

Nếu tao cho hắn biết tên kẻ đã tố cáo hắn, hắn sẽ không thể từ chối tao

bất kỳ điều gì.

Đổi lại cái tên ấy, tao có thể bắt hắn lần theo dấu vết của mày, hắn sẽ ở

ngay sau lưng mày trước khi mày kịp lấy hơi.

Kể từ bây giờ, mày có thể đếm từng giây cuộc đời mày.

19:30

Camille ngồi xuống bên bàn làm việc, các đồng nghiệp thò đầu vào,

vẫy tay ra hiệu, ai nấy đều đã nghe nói về vụ của ông, rõ ràng ông đang là
trung tâm của mọi cuộc trò chuyện. Chưa kể những người đã tham gia vụ
“bạo lực phân biệt chủng tộc” kia, họ sẽ không cảm thấy lo lắng nhưng
những lời đồn thổi đã lan đi, cảnh sát trưởng đã bắt đầu công việc phá hoại
của mình. Một chuyện tồi tệ. Nhưng ông ấy đang làm trò gì vậy, Camille
ấy? Không ai biết. Ngay cả với Louis, ông cũng gần như không nói gì, và
thế là lời đồn càng được thể lan rộng, một cảnh sát ở cấp ấy, có vẻ ông ta có
nhiều chuyện phải tự trách mình, một số người ngạc nhiên, những người
khác cảm thấy bất ngờ, người ta biết rằng cảnh sát trưởng đang rất bực
mình, mà còn chưa là gì so với thẩm phán, ông ấy sẽ triệu tập tất cả mọi
người. Kể từ chiều nay, chính kiểm soát trưởng Le Guen cũng rất cáu kỉnh,
và ngạc nhiên chưa, khi thò đầu vào phòng làm việc của ông, người ta thấy
Verhœven đang gõ báo cáo, bình thản như thánh Baptiste, như thể chẳng có
chuyện gì xảy ra, hoặc như thể vụ cướp với một nhóm những kẻ giết người
chính là việc của cá nhân ông. Tôi chẳng hiểu gì cả, còn anh? Tôi cũng thế

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.