HY SINH - Trang 182

bằng cách nào mọi chuyện lại đi đến mức ấy.

“Nếu anh không giải thích ngay lập tức,” Le Guen nói tiếp, “nếu anh

không làm chuyện đó lúc này, cảnh sát trưởng Michard sẽ thông báo cho
viện công tố, Camille ạ. Chúng ta sẽ không thể tránh khỏi một cuộc điều tra
nội bộ...”

“Nhưng... là về vấn đề gì, cái cuộc điều tra nội bộ ấy?”
Le Guen lại nhún vai lần nữa.
“Được thôi. Tùy anh vậy.”

20:15

Camille gõ khe khẽ vào cánh cửa phòng, không có tiếng trả lời, ông

mở cửa, Anne đang nằm dài, hai mắt nhìn lên trần nhà, ông ngồi xuống
cạnh cô.

Họ không nói chuyện với nhau. Ông chỉ cầm tay cô, cô để mặc ông,

mọi thứ ở cô đều nói lên một sự buông xuôi khủng khiếp, giống như từ bỏ.
Tuy nhiên, vài phút sau, giống như một lời xác nhận đơn thuần:

“Em muốn ra...”
Cô chậm rãi nhỏm dậy trên giường, chống hai khuỷu tay đỡ lấy thân

mình.

“Bởi vì em không phải mổ,” Camille nói, “em sẽ sớm được về thôi.

Chỉ một hoặc hai ngày nữa là cùng.”

“Không, Camille ạ.” Cô nói chậm rãi. “Em muốn ra viện ngay lập tức,

ngay bây giờ.”

Ông nhíu mày. Anne quay đầu sang phải rồi sang trái và nhắc lại:
“Ngay bây giờ.”

“Không ai ra viện như thế này, ngay giữa đêm. Với lại phải có giấy

xuất viện, đơn thuốc, và...”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.