HY SINH - Trang 21

Trên băng ghi hình, trong một khoảnh khắc ngắn ngủi, hai gã đàn ông

dường như bất động. Gã vừa làm chệch phát đạn bằng cách đột ngột đẩy kẻ
tòng phạm đã ném mấy cái túi xuống đất. Hai cánh tay buông thõng, gã sẵn
sàng đánh lộn. Đằng sau chiếc mũ trùm, người ta chỉ nhìn thấy đôi môi gã
mím chặt, như thể gã đang khạc ra từng lời.

Gã đàn ông vừa bắn thì đã hạ súng xuống. Hai bàn tay gã quắp chặt

lấy khẩu súng, người ta có cảm giác gã đang ngần ngừ nhưng rốt cuộc
nguyên tắc thực tế đã thắng thế, gã từ bỏ ý định. Gã nuối tiếc quay về phía
Anne. Hẳn là gã đã nhìn thấy cô đứng dậy và loạng choạng đi về phía cửa
ra vào của hẻm Monier, nhưng thời gian đang gấp rút, hẳn là một bóng đèn
báo động đã sáng lên đâu đó trong đầu gã: tất cả chuyện này bắt đầu kéo
dài hơi lâu rồi.

Tên đồng bọn nhặt mấy cái túi và vứt một cái vào tay gã bắn súng,

hành động này đã khiến gã quyết định. Cả hai gã chạy trốn và biến mất
khỏi màn hình. Một tích tắc sau, gã bắn súng vòng lại, người ta thấy gã
xuất hiện từ bên phải: gã nhặt chiếc túi xách mà Anne đã vứt lại trong lúc
chạy trốn, rồi bỏ đi. Lần này, gã không quay trở lại nữa. Người ta biết rằng
hai gã đàn ông đã quay vào khu vệ sinh và vài giây sau đi ra phố Damiani,
nơi đồng bọn đang chờ chúng trong xe.

Còn Anne, cô không biết mình đang ở đâu nữa. Cô ngã xuống, cô

đứng dậy nhưng dù sao, không ai biết cô làm thế nào mà vẫn ra đến cửa
hẻm thương mại và bước ra phố.

“Trên người cô ấy toàn là máu mà cô ấy vẫn bước đi... Chẳng khác

nào một xác sống!”

Cô gái gốc Nam Mỹ, tóc đen, da nâu đồng, chừng hai mươi tuổi. Cô

làm việc trong hiệu làm tóc ngay góc phố, khi đó cô vừa ra ngoài đi mua cà
phê.

“Máy của chúng tôi bị hỏng, phải ra quán mua cà phê cho mấy bà

khách.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.