HY SINH - Trang 230

“Anh đã đánh vỡ mặt tôi! Anh đã làm gãy răng tôi! Anh...”
Hắn khẽ nhăn mặt tỏ vẻ thông cảm.

“Cái này thì, tao phải nói thật, trông mày chẳng đẹp chút nào.” Hắn

chật vật nín cười. “Nhưng rồi sẽ ổn thôi, giờ người ta sửa sang lại giỏi lắm.
Này, liên quan đến cái mặt, nếu lấy được tiền, tao sẽ tặng mày hai cái răng
vàng, hoặc bạc, tùy theo mày thích cái nào hơn, mày cứ việc chọn. Nếu
mày muốn lấy chồng, thì liên quan đến mặt tiền, như thế này, tao khuyên
mày nên chọn răng vàng, trông đẳng cấp hơn...”

Anne quỳ sụp xuống, cả người co rúm. Nước mắt không dâng lên nữa,

chỉ còn nỗi hận thù.

“Một ngày nào đó tôi sẽ giết anh...”

Hắn cười.
“Và đầy hận thù nữa, với cái vẻ mặt này... Mày nói thế vì mày đang

giận dữ.” Hắn bước đi trong phòng khách, như thể đang ở nhà
mình.”Không, không, hắn nói bằng giọng nghiêm trang hơn, tin tao đi, nếu
mọi chuyện tốt đẹp, mày sẽ đi rút chỉ, mày sẽ đi trồng răng nhựa và sẽ
ngoan ngoãn trở về nhà.”

Hắn dừng lại và ngẩng nhìn lên trên, căn gác xép, cái cầu thang.

“Ở đây cũng không tồi, sắp xếp rất ổn, nhỉ?” Hắn nhìn đồng hồ. “Thôi

được rồi, thứ lỗi cho tao... tao sẽ không thể ở lại đây được.”

Hắn bước đến. Cô lập tức ép sát người vào tường.
“Nhưng tao sẽ không động vào mày đâu!”

Cô hét lên:
“Cút ngay!”
Hắn ra hiệu là được rồi, nhưng lại đang bận tâm chuyện khác, hắn

đang đứng dưới chân cầu thang, ngắm nghía bậc thang đầu tiên, quay lại
nhìn dấu tích của viên đạn trên vách kính.

“Tao thực sự giỏi, đúng không?” Hắn quay về phía Anne, thỏa mãn,

hắn những muốn thuyết phục cô. “Tao đảm bảo với mày, khó mà làm được

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.